“Chậc chậc chậc, gương mặt xinh đẹp như vậy, nếu bị phá hủy như vậy!”Ngón tay thon dài của Cung Mạt Lỵ nắm lấy cằm Tống Khuynh Vân thậtchặt, cưỡng bách gương mặt bị thương còn dính máu của cô kéo về phíatrước mặt của mình, khẽ động cánh môi, lộ ra nụ cười đắc ý.
“Cô đoán xem, Vũ Hi nhìn thấy bộ dạng này của cô, có còn bị cô dụ dỗ nữa không?”
Cung Mạt Lỵ cười to gian xảo, trong lòng lại cực kỳ đau khổ, ánh mắt cũng càng lúc càng độc ác.
“Hừm.” Tống Khuynh Vân đau đến xiết chặt chân mày, hừ lạnh khinhthường, “Cho dù hủy dung nhan của tôi, hay tất cả phụ nữ trên thế giớinày, Vũ Hi cũng sẽ không thích người phụ nữ độc ác như cô đâu.”
“Ha ha, cô biết người phụ nữ lúc trước đã đấu cùng tôi trở nên thế nào không?”
Đột nhiên Cung Mạt Lỵ nhìn về nơi xa, rơi vào trong suy nghĩ củachính mình, quay lại nhìn gương mặt trước mắt một lúc, mặc dù trên mặtnhìn thấy vết thương ghê tởm, nhưng vẫn rất giống người phụ nữ kia, đặcbiệt là cặp mắt kia.
“Cô ấy ngồi ở trong xe của mình, sau đó, phành-”
“Vùi trong biển lửa lớn, cô ta cứ như vậy, chết ở trong biển lửa,thật là đáng tiếc cho sự ngu dại của cô ta cùng người mẹ của cô ta, còncó đứa nghiệt chủng vẫn chưa có ra đời kia.”
“Câm mồm!”
Không thể chịu đựng được nữa, Tống Khuynh Vân lạnh lùng quát lên kêungừng, cô có thể dễ dàng tha thứ bất cứ chuyện gì, nhưng không cách nàotha thứ dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-phuc-hac-cha-truoc-cach-me-xa-mot-chut/1925523/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.