Trời vừa tờ mờ sáng, ánh mắt Hạ Vũ Hi đỏ hoe, đang ngồi thẳng ởchỗ của mình. Cả đêm hắn vẫn chưa ngủ, đều tra tư liệu suốt cả đêm, trời vừa sáng liền thay bộ quần áo khác, tính toán xem chỗ nào có khả năngnhất.Vẫn chưa kịp khởi động động cơ xe, thì nhìn thấy một bóng dáng nhỏnhắn trắng nõn từ đằng xa vội vàng chạy tới chỗ của hắn, còn kèm theotiếng khóc đau lòng đến chỗ của hắn.
“Ba, ba…”
Hạ Vũ Hi mở cửa xe ra, vững vàng đón nhận bóng dáng nhỏ bé chạy thẳng tới, động tác ôm cô ngồi lên trên đùi của mình thật nhẹ nhàng, lau đinhững giọt nước mắt thương tiếc trên khuôn mặt cô, lại hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
“Ba, Mẫn Nhi không tốt, Mẫn Nhi đã lừa ba…” Tống Mẫn Nhi nghẹn ngào nói, “Dì Hiểu Mạn chính là mẹ của Mẫn Nhi.”
Tối hôm qua, cô mang theo quyển truyện, muốn tìm cô Nhược kể cho cônghe chuyện xưa, trong lúc vô tình lại nghe được chuyện không may củamẹ, hại cô khóc nguyên cả đêm.
“Mẫn Nhi không khóc, ba không trách Mẫn Nhi.”
Mặc dù vẫn còn chưa tin Mẫn Nhi là con ruột của hắn, nhưng trải quamấy tháng chung sống, đã đem hết tình yêu thương cho cô như đứa con gáiruột thịt của hắn, thấy cô khóc thương tâm như thế, làm hắn không khỏiđau lòng.
“Không, ba, Mẫn Nhi biết mẹ, mẹ bị bắt cóc rồi.”
Hồi tưởng lại khoảng thời gian mình bị bắt cóc, Tống Mẫn Nhi không kìm hãm được mà run lên lẩy bẩy, tim vẫn còn đập nhanh.
“Ba, Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-phuc-hac-cha-truoc-cach-me-xa-mot-chut/1925519/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.