Chương trước
Chương sau
Edit by Tiểu Ngư
Hai người đã chuẩn bị xong, Lâu Anh đứng ở trước ống kính, tung tay áo như đang nhảy múa.
Sau đó, cô dựa theo lời đạo diễn nói, ngã thân về vị trí số hai.
Nhưng vào lúc này, một cánh tay duỗi ra ôm lấy eo, mạnh mẽ ôm cô trở lại giúp cô không bị ngã.
Trong nháy mắt thân thể hai chạm vào nhau, một cái chớp mắt cả hai người đều cứng đờ khó nhận ra.
Lâu Anh cho tới bây giờ chưa từng cùng người khác diễn cảnh thân mật như vậy.
Lúc này còn là mùa hè, cô mặc trang phục múa rất mỏng, nhiệt độ trên tay Hạ Thanh Xuyên xuyên thấu qua lớp vải mỏng manh, có thể trực tiếp truyền đến người cô.
Nhiệt độ này ý dường như đang lan tỏa từ eo tràn đến toàn thân, điều này làm cho Lâu Anh trong nháy mắt không biết làm sao.
Hạ Thanh Xuyên cũng giật mình.
Cơ thể cô gái nhỏ này quá mức mềm mại, vòng eo thon đến nỗi hắn có thể dùng hai tay để giữ lấy.
Hắn ở trong giới giải trí nhiều năm, không biết đã diễn qua bao nhiêu bộ phim, chuyện giống hôm nay như vậy cũng không phải không có.
Nhưng hắn căn bản không để ý đến điều đó, này với hắn mà nói chỉ là một bộ phim mà thôi.
Nhưng lúc này đây, hắn lại khó được mà phân tâm.
May mắn lý trí mạnh mẽ đã nhắc nhở hắn lúc này nên làm gì.
Hắn ôm eo Lâu Anh bằng một tay, một tay khác đỡ vai cô, đem người ôm trong lòng, xoay tròn hai ba vòng trước ống quay.
Làn váy của Lâu Anh làn bay nhảy theo động tác của hắn, công tử giai nhân, tạo thành một bức tranh tuyệt mỹ.
Lâu Anh sợ bị ngã, nắm chặt quần áo của Hạ Thanh Xuyên, trong ánh mắt còn mang theo hoảng sợ.
La đạo không chóp mắt nhìn chằm chằm màn hình, thỉnh thoảng sẽ cười đến đáng khinh. La đạo am hiểu nhất chính là sự đối lập giữa đẹp và xấu, thiện và ác, vui và buồn.
Bởi vì ông cảm thấy có đối lập, tài năng càng thêm cảm nhận được sau những sự thay đổi của thế giới và bi kịch của vận mệnh.
Cốt lõi của《 Họa Quốc 》 chính là nhiệt huyết mang theo bi thương, giai đoạn đầu càng tốt đẹp, càng về sau lại càng bi.
Đối với người khắp thiên hạ mà nói, thành lập vương triều mới là chuyện hạnh phúc cỡ nào, nhưng đối nam chính mà nói, hắn chỉ là vì người đó.
Chờ hai người xoay xong vòng tròn, Hạ Thanh Xuyên không có lập tức buông Lâu Anh ra, ngược lại cau mày cười nói: "Nhìn xem, nếu không ta, muội sẽ ngã sấp xuống."
Hắn nói lời này mang theo vẻ mặt đắc ý, nhưng không khiến người khác chán ghét.
Hạ Thanh Xuyên diễn khí phách thiếu niên của nam chính rất sắc sảo, suýt nữa khiến người khác quên mất nguyên bản hắn là một người vững vàng, cao quý cỡ nào.
Lâu Anh một tay đẩy hắn ra, vẻ mặt ủ rũ, "Hừ, đừng cho là ta không biết huynh giở trò quỷ, ta vừa mới bình thường, sao có thể tự nhiên lại ngã sấp xuống được?"
Cô nương đã sớm hiểu rõ tính xấu của thiếu niên, một chút cũng không bị mê hoặc bởi khuôn mặt của hắn.
Trò đùa dai của mình bị bại lộ, thiếu niên sờ sờ cái mũi, "Không phải chỉ đang chọc chọc muội sao, ta cũng sẽ không để muội bị ngã đâu!" Lâu Anh nghe thấy câu này, không hiểu sao lại nghĩ đến lúc nảy Hạ Thanh Xuyên nói với cô câu sẽ không để cô ngã đâu.
Hai người đùa giỡn một trận, rốt cuộc thiếu niên cũng dỗ được tiểu cô nương.
"Này, muội vừa mới múa điệu gì vậy, còn chưa được đẹp." Trên mặt thiếu niên không được tự nhiên.
Hai người đều đang ở giai đoạn đầu của tình yêu, vốn là là thanh mai trúc mã, nhưng có chút cảm tình lại chậm rãi phát sinh biến hóa.
"Đây là điệu nhảy muội mới học, còn chưa có học xong."
"Vậy muội học xong rồi nhảy cho ta xem được không?"
"Mỹ nhân huynh nghĩ, ai kêu huynh luôn trêu cợt ta."
"Ta đây về sau không bao giờ như vậy nữa. Được không!" Thiếu niên vội vàng nói.
"Hừ, phải xem tâm tình của muội đã!" Cô gái hơi hơi ngẩng đầu, lộ ra bộ dáng ngạo kiều.
....
Tương tác của hai người thật sự rất CP, nhân viên công tác vây xem xung quanh, nhất là các cô gái, sớm nhịn không được đã đốn tim các cô gái
Thẳng đến khi hai người diễn xong cảnh này, vẫn còn cảm giác chưa thỏa mãn, ước gì thêm nhiều đoạn như vậy.
Hạ Thanh Xuyên trong lòng sinh ra cảm xúc khác thường, thản nhiên liếc nhìn Lâu Anh.
Hắn chỉ nghĩ rằng là do hắn nhập diễn quá sâu, cho nên mới có cảm xức không hiểu được.
Nhưng hiện tại, cảnh diễn đã sớm kết thúc, hắn lại không thể bứt ra hoàn toàn.
Điều này diễn ra trên người hắn dường như là không có khả năng, hắn đã sớm có thể nhập thoát tự nhiên, không tồn tại tình huống không thể thoát vai.
"Làm sao vậy, Hạ lão sư, có chỗ nào không đúng sao?" Cảm nhận được ánh mắt của Hạ Thanh Xuyên, Lâu Anh còn nghĩ rằng có chỗ nào không đúng.
"Không có gì, biểu hiện vừa rồi của cô rất khá."
"Thật sao, cám ơn Hạ lão sư, nếu không có anh, tôi cũng không thể tiến bộ nhanh như vậy." Lâu Anh vuốt mái tóc bị gió thổi loạn, cười với hắn nói.
Gió dần dần nổi lên, Hạ Thanh Xuyên nhìn mái tóc đang bay của cô, cố nén xúc động giúp cô vén tóc lên.
Hạ Thanh Xuyên đi đến chỗ đạo diễn, ông đang ở đang xem lại đoạn vừa rồi.
Hạ Thanh Xuyên cũng thích nhìn những cảnh quay của mình ngay tại chỗ, như vậy có thể đúng lúc phát hiện những thiếu sót của mình và quyết định quay lại lần nữa.
Hắn nhìn mình và Lâu Anh trong màn hình, quả thật chính là một đôi thiếu nam thiếu nữ thanh xuân nảy mầm.
"Ta cảm thấy không có gì vấn đề, Thanh Xuyên cảm thấy thế nào?" La đạo hỏi Hạ Thanh Xuyên.
"Ừ." Hạ Thanh Xuyên gật đầu.
Kế tiếp không phải là cảnh diễn của Lâu Anh và Hạ Thanh Xuyên, bọn họ có thể nghỉ ngơi một lát.
Hai ngày này là kỳ sinh lý của Lâu Anh, cô cầm cốc nước chuẩn bị đi đun nước pha trà, còn chưa bước vào, đã nghe thấy có hai cô gái nhắc tới tên cô.
"Lâu Anh này, thật thích khoe khoang, cả ngày dính lấy đi quanh Hạ Thanh Xuyên, thật sự không biết xấu hổ."
"Đúng vậy, tôi chưa từng nghe qua tên cô ta trong bộ phim này, cũng không biết dùng thủ đoạn gì để vào đâu? Nhìn mặt cô ta giống như hồ ly tinh, không biết ngầm thông đồng với bao nhiêu lão tổng mới có thể vào đoàn phim."
Hai người ác ý suy đoán bịa đặt, lời nói tràn đầy khinh thường Lâu Anh, giống như sự thật thật sự như lời bọn họ nói vậy.
Lâu Anh đứng ở bên ngoài, đem lời bọn họ nói chuyện một chữ cũng không rơi khỏi tai, nắm chặt hai tay vì tức giận, sắc mặt cũng lạnh xuống.
Những người này, đối với chân tướng hoàn toàn không biết gì cả, chỉ dựa vào trí tưởng tượng phong phú của mình đi nói xấu một người.
Lâu Anh luôn không thích nhẫn nhịn, đang muốn tiến lên đi đáp trả với bọn họ, không nghĩ tới từ phía sau truyền đến một giọng nam quen thuộc.
"Các người nói ra những lời này, có chứng cứ sao?" Hạ Thanh Xuyên mặt bình tĩnh từ từ tiến vào.
Hắn cả người khí thế trầm thấp, lạnh giọng cứng rắn, trong mắt mang theo hờn giận.
Hai người đang nói chuyện bên trong bị thanh âm thình lình làm cho hoảng sợ, xoay người nhìn thấy Hạ Thanh Xuyên, sắc mặt lập tức tái nhợt, vẻ mặt cũng kinh hoảng không thôi.
"Không có chứng cứ tùy tiện bịa đặt người khác, miệng đầy ngôn ngữ ô uế, đây là giáo dưỡng của các người?" Hạ Thanh Xuyên nói mang trào phúng.
Không đợi bọn họ nói chuyện, hắn lại tiếp tục nói: "So với Lâu Anh, tôi thấy thật ra các người giống đi cửa sau hơn. "
"Nếu các người tiến tổ không phải vì diễn mà chỉ muốn đi gây chuyện, tôi có thể đi nói với đạo diễn, kêu ông ấy không cần làm khó các người."
Hạ Thanh Xuyên nói không nhanh không chậm, nhưng nghe thấy càng khiến người khác trong lòng run sợ.
Lâu Anh ngay từ đầu quả thật rất tức giận, sau khi nghe Hạ Thanh Xuyên phát ra tiếng, cô kinh ngạc một chút, nghe được sự bảo hộ trong lời nói của hắn, không vui trong lòng cũng theo gió bay mất tiêu.
•Hết chương 9•
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Lâu Anh: Tôi vốn định đi đáp trả bọn họ, nhưng phát hiện có người giúp tôi đáp trả lại rồi.
•23-02-2021.
Pass chương 10: Trợ lý của Hạ Thanh Xuyên tên gì?(Gợi ý: có 8 chữ cái, viết liền không dấu, viết hoa chữ cái thứ nhất và thứ tư Vd: L**H****)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.