Chương trước
Chương sau
Vài ngày không gặp, hôm nay cô trang điểm long trọng xuất hiện trước mặt anh, thiếu chút nữa khiến anh mất đi lý trí, anh hận không thể ôm người vào lòng hôn ngay khi vừa nhìn thấy cô.
Nhưng lúc đó bọn họ đang đi trên thảm đỏ, sau khi bước vào toàn là người, nên anh chỉ có thể nghẹn lại, không thể làm gì được.
Chờ mấy tiếng đồng đồ vất vả cuối cùng cũng có thể hôn, sao anh không hôn cho đủ được?
Anh thấy thoải mái, nhưng Lâu Anh lại sắp không thể được, không biết là bị hôn hay vì nín thở, mà mặt cô trở nên đỏ bừng.
Cô dùng sức đẩy anh, nhưng lại bị anh giữ chặt tay không cho cô lộn xộn.
Cô càng cử động, anh càng ôm chặt.
Lâu Anh biết mình cảm thấy thật sự không thở được và sắp chết vì ngạt thở, nên cô ngoan ngoãn hạ trái tim mình cắn một cái thật mạnh vào môi anh.
Từng đợt cảm giác đau đớn nhè nhẹ cuối cùng cũng gọi lại được lý trí đang bay xa của Hạ Thanh Xuyên, lúc này anh mới phát hiện cô gái nhỏ trong lòng mặt mày đã đỏ bừng, lương tâm phát hiện nên buông cô ra, nhưng tay vẫn đặt ở eo cô không nhúc nhích.
Lâu Anh cuối cùng cũng có thể tự do hít thở, khi thở xong, cô không nhìn anh, mà ngược lại giãy giụa muốn thoát khỏi tay anh.
Hạ Thanh Xuyên tức nhiên không chịu buông tha, không biết sao cô lại khó chịu như vậy, muốn hôn cô lần nữa.
Lâu Anh né trái né phải, không cho anh hôn.
“Làm sao vậy, em tức giận sao?” Anh liếm nơi vừa bị cắn, hiện tại vẫn còn đau, không biết có bị rách da không.
Rõ ràng chỉ là một động tác đơn và ngẫu nhiên, nhưng trong bầu không khí hiện tại, nó có vài phần hấp dẫn hơn, khiến trái tim cứng rắn của Lâu Anh bị trêu chọc đến có chút gợn sóng.
“Ai cho anh hôn lâu như vậy, em sắp bị ngạt thở rồi.” Lâu Anh nhỏ giọng oán giận.
“Đồ ngốc nhỏ, em không biết thở sao?” Lời nói của anh chứa đầy sủng nịch.
“Anh vừa nhìn thấy em thì đã muốn hôn em rồi, anh chịu đựng đến bây giờ, hôn một lát không được sao.” Hạ Thanh Xuyên lại bắt đầu bán ủy khuất.
Anh sẽ dùng chiêu này, làm cô mềm lòng, nhưng lần này cô sẽ không dễ dàng tha thứ như vậy.
Lâu Anh vẫn hơi phồng mặt lên, không nói lời nào, tỏ vẻ mình không thỏa hiệp nhanh như vậy.
Hạ Thanh Xuyên nâng mặt cô lên, hôn bên này một chút, hôn bên kia một chút, không triền miên như trước, mà ngược lại có chút thân mật kiểu gia đình.
Lâu Anh bị anh “Quấy rầy” như vậy, cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp.
Nhìn thấy trên môi anh dính chút son môi của cô, Lâu Anh đột nhiên nhận ra được gì đó, “Son môi của em đều bị anh cọ mất rồi.”
Mà thỏi son của cô vẫn còn trong túi xách để ở chỗ Lam Lam rồi, khi nãy cô đi vôi, không kịp lấy nó.
Hạ Thanh Xuyên nở một nụ cười tự tin, giống như anh đã đoán được từ trước.
“Đừng lo lắng.” Anh lấy thỏi son đã được chuẩn bị sẵn từ trong túi ra.
“Vậy là anh đã lên kế hoạch từ lâu rồi.” Lâu Anh lên án anh. Khó trách khi nãy anh ấy lại hỏi màu son hôm nay của cô một cách khó hiểu, thì ra là vì bây giờ.
“Chỉ là đề phòng thôi.” Anh nói, mở nắp son ra, rồi tô cho cô một cách cẩn thận.
Kỹ thuật của Hạ Thanh Xuyên không tốt lắm, nhưng anh đã xem nhiều, ít nhất anh biết tô son sao cho đúng.
Sau khi tô son xong, anh chỉnh sửa tóc lại cho cô, sau khi chắn chắc không có vấn đề mới nắm tay cô đi ra ngoài.
Hai người không biết, sự tương tác vừa rồi của họ đã bị một người đứng trong góc quay lại toàn bộ.
【 Anh trai Thanh Xuyên và Anh Anh thật sự đang yêu nhau, tôi đã chụp được búa đá, ngọt ngào quá!!! 】
Cô ấy gấp không chờ nổi muốn chia sẻ video cho các chị em trong một nhóm nhỏ.
Nhóm này toàn là fan CP của hai người, nhìn thấy đoạn video này, giống như uống thuốc kích thích, “Ngao ngao ngao” kêu không ngừng.
Đoạn video dài mười mấy phút, được xem đi xem lại nhiều lần.
Lúc này, những lời Hạ Thanh Xuyên nói trên sân khấu cũng được tung lên mạng, khiến cho đông đảo fan CP náo loạn.
# Hạ Thanh Xuyên bày tỏ tình yêu với Lâu Anh #
# Hạ Thanh Xuyên chính miệng gọi Lâu Anh là nữ chính của tôi #

# Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh đang ở bên nhau #
Tiêu đề dù hấp dẫn như thế nào đi nữa, vẫn không cần tiền.
Đoạn video vừa được tung lên mạng đã bị người dùng mạng chụp màn hình lại, mỗi một ánh mắt mỗi một động tác đều ẩn chứa ý nghĩa ái muội.
Không ít người còn phát hiện ra mối quan hệ qua lại trước đây của hai người, từ lúc bắt đầu, Hạ Thanh Xuyên đã đối xử với cô rất khác.
【 Nếu đây không phải là tình yêu, thì tôi cảm thấy trên đời này không có tình yêu. 】
【 Không thể tin được, nam thần thật sự thích một nữ minh tinh. 】
【 Không cần, nam thần vĩnh viễn là của chúng tôi. 】
……
Có người chúc phúc, đương nhiên cũng có người phản đối, đặc biệt là fan bạn gái và fan vợ của Hạ Thanh Xuyên.
Rất nhiều người không thể chấp nhận được sự thật này, còn chạy đến Weibo của Lâu Anh Weibo để nhục mạ cô, nói cô câu dẫn Hạ Thanh Xuyên, bên ngoài có vẻ trong sáng, nhưng thực tế như thế nào……
Fans của Lâu Anh cũng nổi giận, từ đầu tới đuôi, rõ ràng là Hạ Thanh Xuyên chủ động chứ bộ, bọn họ không mắng Hạ Thanh Xuyên bắt cóc cải thìa của mình thì thôi chứ!
Hai bên mắng không ngừng, fan CP chạy đến khuyên can, nói hai người họ có vẻ là rõ ràng thích nhau, không cần mắng, chúc phúc họ là lựa chọn tốt nhất……
Có một ít fans của nhà khác, cũng lén lút châm ngòi thổi gió.
Tóm lại, Weibo đang hỗn loạn.
Về tình cảm của hai người, còn thú vị hơn cả liên hoan phim đêm nay.
Hạ Thanh Xuyên có thể đoán được tinh phong huyết vũ* trên mạng, nhưng luôn có chuyện như vậy, anh không sợ, chỉ là Vương Hi đang khổ, lo lắng đến không được.
*Phong tinh huyết vũ: nghĩa là đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh. Nguồn: truyenngan
Lâu Anh không dựa vào diễn xuất để kiếm cơm, công ty của người ta rất mạnh, nếu dư luận trên mạng thật sự quá mức, Lâu Minh sẽ trực tiếp nhờ luật sư gửi thư, làm đối phương không dám hé răng.
Vì thế, hai người đều không hề lo lắng, còn đang vui vẻ thoải mái vui chơi với đạo diễn.
Sau khi liên hoan, Lâu Anh không trở về nhà cũ, mà đi về biệt thự của cô.
Cô có một căn biệt thự cách Hằng Viễn không xa, khi cô không về nhà cũ hoặc không về nhà thì cô đến nơi đó ở.
Hạ Thanh Xuyên bắt cóc cô vào trong xe của mình, ngoài miệng thì đường hoàng nói là đưa cô về, không gặp nguy hiểm trên đường.
Lâu Anh cảm thấy, nơi nguy hiểm nhất là ở bên cạnh anh.
“Không mời anh vào ngồi sao?” Hạ Thanh Xuyên đưa cô đến cửa, nhưng tay không buông cô ra.
Lâu Anh: “……”
“Hơi muộn rồi, Hạ lão sư về nghỉ ngơi sớm một chút đi!” Cô cố gắng làm cho giọng điệu của mình nghe chân thành hơn.
Hạ Thanh Xuyên nâng lên nhìn đồng hồ, “Không muộn, mới mười giờ.”
“Em muốn đi ngủ sớm một chút.” Lâu Anh nghiêm túc, làm như thật.
“Em sợ anh sẽ làm gì với em sao?” Hạ Thanh Xuyên tràn đầy ý cười, giọng điệu ái muội không rõ.
Lâu Anh bị nắm được tâm tư, trên mặt không nhịn được nóng lên, nhưng cô nghĩ rằng không thể để anh nắm được, banh khuôn mặt nhỏ, “Em không sợ, dù sao anh cũng không dám làm gì?”
“Phải không?” Hạ Thanh Xuyên khẽ cười một tiếng, ánh mắt từ ngay thẳng chuyển sang ác độc, anh giơ tay nhẹ nhàng nắm cằm cô vuốt ve, “Em có muốn xem coi anh có dám làm gì em không?”
Lâu Anh cảm giác được hơi thở nguy hiểm, muốn lui về phía sau nhưng cô cảm thấy mình không thể thua thế, cố gắng giữ vẻ mặt của mình.
Hạ Thanh Xuyên trong lòng có chút buồn cười, rõ ràng chỉ tiểu bạch thỏ, lại hiếu thắng giả làm tiểu lão hổ, tự cho là trông rất hung dữ, nhưng trong mắt anh chỉ là đáng yêu.
“Được rồi, anh không đùa với em nữa, em mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.” Toàn bộ ác độc vừa thu hồi, anh lại khôi phục dáng vẻ dịu dàng xa cách ngày xưa.
Lâu Anh vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, nghiêm túc nhìn mặt anh, giống như người xấu xa vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Hạ Thanh Xuyên thấy cô nhìn mình như vậy, trong lòng lại bị gợi lên ngứa ngáy, còn chưa kịp nói gì, Lâu Anh đột nhiên đến gần, nhón chân hôn lên môi anh.
Hạ Thanh Xuyên bị động tác của cô làm cho kinh ngạc, thân thể hóa đá tại chỗ, nhất thời thế không phản ứng kịp, chỉ có thể tùy ý để cô hôn rồi lui ra sau.

Sau đó, anh nhìn thấy cô gái nhỏ cười ranh mãnh, đôi mắt cong cong, ánh sáng bên trong còn sáng hơn cả ngôi sao.
Lâu Anh làm chuyện xấu, không dám ở lâu, nhân lúc anh chưa hoàn hồn, cô trượt lòng bàn chân, chạy nhanh vào nhà.
Hạ Thanh Xuyên đứng yên không nhúc nhích, ánh mắt vẫn luôn nhìn theo bóng dáng của cô.
Nhớ tới sự chủ động vừa rồi của cô, Hạ Thanh Xuyên giơ tay vuốt ve môi mình, cảm giác mềm mại tựa như vẫn còn lưu trên đó.
Dáng vẻ vừa rồi của cô giống như một con mèo sữa nhút nhát, rõ ràng là sợ hãi, nhưng vẫn muốn đi chọc lão hổ, cô liếm nhẹ rồi lập tức đào tẩu.
Thoát được nhất thời, nhưng có thể thoát được cả đời sao?
Hạ Thanh Xuyên bình tĩnh lại trong gió lạnh rồi quay lại xe, kêu Hứa Dương đưa anh về chung cư.
Lâu Anh chạy về phòng, tim đập “Bùm bùm”, không biết là vì đoạn trước chạy hay vì động tác trước đó.
Nghĩ đến dáng vẻ khiếp sợ vừa rồi của anh, Lâu Anh vẫn có chút cảm giác thành tựu.
Ngày thường anh luôn nắm quyền chủ động, lần này cô đã làm điều đó.
Lâu Anh chạy về phòng mình, bổ nhào lên giường lăn qua lăn lại.
Trên người cô còn đang mặc chiếc áo khoác âu phục của anh, anh đã khoác cho cô khi vừa xuống xe, trên quần áo có mùi của anh, vừa nhẹ vừa nặng, rất dễ ngửi.
Tuy rằng dáng vẻ của anh rất hư khi trêu chọc cô, nhưng hiện tại nghĩ lại, anh chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Cô có một niềm tin mãnh liệt vào anh.
Hai người đang trong tâm điểm của dư luận vẫn đắm chìm trong ngọt ngào của riêng mình, căn bản không thèm để ý tình hình trên mạng.
Không phải anh không hề quan tâm, sau khi trở về Hạ Thanh Xuyên có xem, có chúc phúc, có mắng, nhưng đa số là chúc phúc.
Anh chưa bao giờ bán đứng nhân cách của một người bạn trai, cũng không sống dựa vào lưu lượng, anh có rất nhiều fan tác phẩm, chỉ cần tác phẩm của anh tốt, không phạm sai lầm trong nguyên tắc, cuộc sống cá nhân như thế nào, hầu như mọi người không để ý.
“Anh chuẩn bị một chút, hai ngày nữa tôi sẽ công khai.” Hạ Thanh Xuyên gọi điện thoại cho Vương Hi.
Vương Hi lúc này không kinh ngạc cũng không la hét, anh ta đã đoán trước từ lâu rồi, còn có tâm trạng trêu chọc anh.
“Hôm nay không phải cậu công khai sao? Những lời nói trên lễ trao giải, mọi người đều đã nghe rồi!”
“Còn chưa đủ.” Hạ Thanh Xuyên nói, “Những lời đó quá mơ hồ, tôi muốn quang minh chính đại nói Lâu Anh là bạn gái của tôi.”
Vương Hi cảm thấy mình có hơi đau răng, giọng điệu khoe khoang này, là bắt nạt anh ta là cẩu độc thân sao?
Được rồi, anh ta thật sự cảm thấy rất chua chát.
“Được, cậu muốn làm gì thì làm, dù sao tôi cũng không quản được.” Vương Hi bất chấp tất cả.
Hạ Thanh Xuyên dậy sớm, sáng sớm lái xe đến trước biệt thự của Lâu Anh.
Mấy số người hầu biết anh, biết mối quan hệ của anh với Lâu Anh, nên họ đã trực tiếp mời anh vào phòng khách.
Khi Lâu Anh mặc váy ngủ xuống lầu, nhìn thấy Hạ Thanh Xuyên ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, thiếu chút nữa cô cho rằng đây là ảo giác của mình.
“Sao anh lại ở đây?” Lâu Anh mở to đôi mắt.
Hạ Thanh Xuyên nghe thấy tiếng bước chân liền đoán được là cô, quay đầu nhìn lại, một cái liếc mắt này, khiến trái tim anh đập nhanh hơn.
Áo ngủ của Lâu Anh rất bảo thủ, không để lộ một chút gì không nên lộ, nhưng dáng vẻ của cô ở nhà lúc này, khiến Hạ Thanh Xuyên có chút rung động khó hiểu.
Rất giống như, đây là dáng vẻ sau khi hai người ở chung.
“Anh không thể đến sao?” Hạ Thanh Xuyên đứng dậy đi về phía cô.
“Không, chỉ là……” Lâu Anh gãi đầu, có chút ngượng ngùng, cô vừa mới đánh răng rửa mặt, còn lại thì chưa dọn.
“Chỉ là gì?” Hạ Thanh Xuyên một chân bước lên cầu thang, càng ngày càng gần cô.
*Spoil chương sau:
【 Chào buổi sáng, công chúa nhỏ của anh @ Lâu Anh 】
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.