Edit: Tiểu Ngư
Nghe thấy lời tự xưng không biết xấu hổ của anh, Lâu Anh hận không thể lấp kín miệng của anh, luôn nói những điều khiến cô đỏ mặt.
Lâu Anh rất muốn kiên cường một lúc, chỉ tiếc tiểu bạch thỏ như cô sao có thể là đối thủ của con sói xám đuôi to, hơn nữa, cuối cùng người có hại vẫn là cô, nên điều này đã thuyết phục cô.
“Không phải chúng ta đi cưỡi ngựa sao? Anh còn không đi?” Lâu Anh nỗ lực bẻ chủ đề nói chuyện trở về.
Hạ Thanh Xuyên nhìn thấu thủ đoạn nhỏ của cô nhưng không nói ra, ngược lại nhìn cô lúc rảnh rỗi, nhàn nhạt nói, “Không vội, cưỡi ngựa đối với anh không quan trọng bằng em.”
“Nhưng em muốn đi.” Cô cảm thấy nếu cứ tiếp tục ở chung một chỗ với anh cô sẽ chết vì nhịp tim đập quá nhanh.
“Vậy em đi đi.” Sắc mặt của Hạ Thanh Xuyên rất tự nhiên, nếu như bỏ qua cánh tay đang ôm Lâu Anh mà nói thì anh ta vẫn có chút đáng tin.
“Vậy anh buông em ra đi.” Lâu Anh dùng sức bẻ cánh tay anh.
Dù nhìn Hạ Thanh Xuyên không quá mạnh mẽ, nhưng sức lực lại rất lớn, cô dùng hết sức lực, anh vẫn bất động, vẻ mặt rất tự nhiên.
“Có thể, nếu em gọi một tiếng ‘anh trai’ anh sẽ thả em ra.”
Đa số đàn ông đều có thói hư tật xấu như vậy trong lòng, thích ép cô gái mình thích kêu mình là anh trai, điều này có thể thỏa mãn dục vọng nào đó trong lòng bọn họ.
Lâu Anh chợt nghĩ đến anh đã kêu cô gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-cua-anh-de/1299928/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.