Nam chính và nữ chính ở đây, có lẽ ngay từ đầu là vì báo thù nên mới đi trên con đường này, đến sau này, trải qua nhiều chuyện như vậy, đương nhiên không có khả năng quay lại như trước.
Phía sau hắn có vô số huynh đệ vào sinh ra tử, mang theo bao nhiêu kỳ vọng của bá tánh; nàng quấy loạn mưa gió ở cung đình, đẩy vương triều suy tàn từng bước xuống vực sâu.
"Đừng khóc, đây thực sự là kết thúc tốt nhất." Hạ Thanh Xuyên lấy khăn tay ra nhẹ nhàng lau một giọt nước mắt trên mặt Lâu Anh.
Lâu Anh cúi đầu xấu hổ, đỏ mặt vì sự nhạy cảm vừa rồi của mình, cô đã khóc khi xem phim của mình.
"Em có thể bị cảm động, chứng minh em đã làm nhân vật này sống." Hạ Thanh Xuyên không trêu chọc, ngược lại hết sức an ủi, tránh cho cô gái nhỏ xấu nhỏ.
Lâu Anh gật đầu.
Cô đã đột nhiên cảm động trong cái chớp vừa rồi, hiện tại đã khá hơn nhiều.
"Tôi cảm thấy câu 'bi kịch mới là kinh điển vĩnh hằng' nói không sai, luôn phải có tiếc nuối, mới có thể khiến người ta khắc cốt ghi tâm."
"Tôi không muốn khắc cốt ghi tâm, tôi muốn vui vẻ và hạnh phúc." Hạ Thanh Xuyên nhìn Lâu Anh, tia sáng lóa lên trong mắt, giống như hắn chỉ đang cảm nhận, nhưng lại có ý nghĩa khác.
Lâu Anh nhìn anh một cái rồi rũ mí mắt xuống, hiện tại cô vẫn không dám dễ dàng nhìn chằm chằm vào đôi mắt của anh, cô luôn cảm thấy nhìn lâu rồi sẽ bị hắn hút vào.
"Dù sao đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-cua-anh-de/1299911/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.