Edit: Tiểu Ngư
Lâu Anh nghi ngờ nhận lấy, "Đây là gì vậy?"
"Một chút kinh nghiệm tâm đắc, lúc trước chưa kịp nói với cô, cô có thể xem, nếu có gì không hiểu thì có thể nhắn tin cho tôi." Giọng của Hạ Thanh Xuyên rất bình thường, giống như hắn đưa Lâu Anh chỉ là một quyển sách thông thường.
Lâu Anh đột nhiên cảm thấy quyển vở trong tay có chút phỏng, đây chính là kinh nghiệm và tâm quyết bao nhiêu năm của người ta, cô sao có thể không biết xấu hổ mà cầm?
"Cái này...... tôi......" Cô vừa định tìm lý do từ chối, thì nghe thấy giọng nói đầy từ tính của hắn.
"Không có việc gì, cô cầm đi, cũng không phải quá trân quý." Hạ Thanh Xuyên vừa nhìn là biết cô đang nghĩ gì.
"Hơn nữa, cho dù cô học xong, cô có thể đoạt chén cơm của tôi?" Hắn cười trêu chọc, trong mắt bằng phẳng, khiến người ta nghĩ đến quân tử Mạch Thượng như ngọc.
Ngoài ra, bọn họ không có quan hệ cạnh tranh, mặc kệ Lâu Anh có học được hay không cũng không ảnh hưởng đến hắn.
Tuy nhiên, chỉ nhận lấy như vậy, Lâu Anh vẫn có chút xấu hổ.
"Hạ lão sư, anh thật tốt." Lâu Anh nghiêm túc cảm ơn.
Hạ Thanh Xuyên:......
Hạ Thanh Xuyên nhớ tới trong những bộ phim thần tượng trước đây, khi nữ chính từ chối nam hai, cô ấy luôn nói "Anh rất tốt, nhưng......" Lời như vậy.
Còn may Lâu Anh không có nói "Nhưng", bằng không hắn thật sự sẽ bị nhồi máu cơ tim.
"Cô rất có thiên phú, nói không chừng không lâu nữa chúng ta sẽ nghênh đón lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-cua-anh-de/1299890/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.