Edit by Tiểu Ngư
Khi kết thúc cảnh diễn này, những cô gái nhỏ xung quanh mới "Hu hu hu" òa khóc lên.
Ngay khi hiện trường bắt đầu thu âm, không cho phép người xung quanh vây xem, chứ đừng nói là phát ra âm thanh.
"Sao lại ngược như vậy, vì sao đã trải qua biết bao nhiêu thống khổ, cuối cùng lại không thể ở bên nhau?" Tiểu Thi một bên khóc, một bên dùng tay lau nước mắt.
"Hạ lão sư và Anh Anh diễn quá xuất sắc, nhìn mà khóc muốn chết."
Những người vây xem khóc thảm thiết, làm cho đương sự Lâu Anh và Hạ Thanh Xuyên tự nhiên có thêm kinh nghiệm càng sâu.
Hạ Thanh Xuyên đứng dậy trước, sau đỡ Lâu Anh dậy.
"Thế nào, có khỏe không? Có thể không diễn được sao?"
Giọng nói ôn hòa vang lên, mang theo quan tâm.
Lâu Anh ngồi quỳ rất lâu, chân vẫn còn tê, cô phải mượn sức lực của Hạ Thanh Xuyên mới có thể đứng vững.
"Còn tốt, một lát là có thể điều chỉnh được." Lâu Anh nhợt nhạt cười một cái.
Lúc này cô chỉ mặc một chiếc váy lụa trắng, trên người không có trang trí thêm gì, trên tóc chỉ cài một cây trâm ngọc màu trắng.
Khi cô cười, giống như Hằng Nga tiên tử*, trong sáng và thuần khiết.
*Quảng Hàn tiên tử hay còn được gọi là Hằng Nga tiên tử.
Hạ Thanh Xuyên từ trong lòng ngực lấy ra một chiếc khăn tay, "Lau đi."
Lâu Anh ngạc nhiên nhìn hắn một cái, "Hạ lão sư mang theo khăn tay trên người sao?"
Hình như những người mang theo khăn tay trên người đều rất quý ông.
Hạ Thanh Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-cua-anh-de/1299886/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.