Đêm đầu tiên ngủ trên gác xép là một đêm Sara không bao giờ quên. Suốt đêm em nằm trong nỗi lo sợ kinh hoàng, cảm giác mà em chưa nói với ai bao giờ. Và chắc chắn nếu nói ra thì cũng khó có ai có thể hiểu được. Duy chỉ có một điều khiến em đôi lần quên mất nỗi buồn khi cảm nhận một màn đêm bao quanh - một cảm giác mà em chưa bao giờ trải qua. Và có lẽ vì thế lại tốt cho em hơn bởi lúc ấy em có thể ý thức được thân phận nhỏ bé của mình. Nếu không có cảm giác sờ sợ lạ lẫm trên căn gác xép ấy thì chắc chắn em đã không chịu nổi nỗi buồn vô hạn mà em vừa phải trải qua. Nhưng thực tế là suốt cả đêm hôm đó em hầu như không ý thức được sự tồn tại của mình hoặc nhớ đến bất cứ điều gì trừ một điều duy nhất - đó là việc người mà em yêu quý nhất trên đời đã không còn nữa.
"Ba mất rồi!" Em luôn miệng thì thầm một mình "Ba mất rồi!"
Mãi một lúc sau em mới nhận thấy chiếc giường mà em đang nằm rất cứng, cứng đến nỗi em phải trở mình liên tục để có được cảm giác dễ chịu hơn. Màn đêm lúc này sâu thẳm như chưa bao giờ như thế. Tiếng gió thổi trên mái nhà len qua những ống khói lò sưởi nghe như tiếng hú gọi ghê rợn. Có tiếng gì sột soạt, lục sục bên trong bức tường sau tấm ván chân tường. Sara đoán được cái gì ở trong ấy vì Becky có lần đã kể cho em nghe. Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-a-little-princess/84248/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.