Chương trước
Chương sau
6.

Ta mang theo những chiếc hộp mà ta đã gói từ mấy buổi chiều, bên trong mỗi chiếc hộp đều chứa một vài món đồ trang sức.

"Theo lý mà nói, sáng nay thiếp nên đi bái kiến (gặp mặt) các tỷ tỷ, chỉ là chưa quen chỗ, cũng chưa chuẩn bị tốt nên sợ thất lễ với các nàng ấy. Phiền Thiền Vu giúp thiếp nhìn xem những món lễ vật này có còn phù hợp nữa không? Nếu không đủ, đêm nay thiếp sẽ chuẩn bị lại một lần nữa".

Ta nghe những thị nữ kia nói rằng mười cô nương trên thảo nguyên thì đã có tới chín người ngưỡng mộ Trục Liệt vương mất rồi, huống chi, hiện tại Y Mãnh Tà đã là đại Thiền Vu, lại càng không thiếu nữ nhân.

Tặng lễ vật cho nhiều người cũng không có gì là kỳ lạ cả, ta là một nữ tử Hán gia, vì vậy ở nơi đây ta phải hết sức hiểu chuyện, để tránh bị làm khó dễ.

"Tỷ tỷ? Tỷ tỷ nào?".

Y Mãnh Tà lấy chiếc kim trâm trong trong hộp và tiện tay cài nó lên đầu ta.

"Các Yên thị trước của ngài đó, phải có thứ tự trước sau, nên thiếp gọi các nàng ấy là tỷ. Hay các ngài còn có quy củ nào khác, vậy thiếp không thể gọi họ như thế sao?".

Y Mãnh Tà đóng chiếc hộp lại và ném sang một bên, sau đó cũng lôi kéo ta vào thùng tắm.

Trên người hắn được bao phủ bởi sương mù, cùng những giọt nước đang trượt dài trên da.

"Ai nói với nàng là ta có Yến thị khác chứ?".

Ta nhìn hắn với vẻ hoài nghi.



Hắn không có nữ nhân khác sao?

Tam cung hậu viện của phụ hoàng ta vô cùng náo nhiệt. Đừng nói phụ hoàng thân là thiên tử, ngay cả những vương tôn công tử ở thành Trường An cũng đều đem so thị thiếp với nhau xem ai nhiều hơn nữa mà.

Y Mãnh Tà đứng dậy và bế ta lên khỏi thùng tắm.

"Trước mắt bản Thiền Vu không có ý định nuôi thêm heo con nào khác cả, nuôi một con heo con như nàng cũng đã rất phiền phức rồi".

Sau khi nghe lời này, ta vừa mừng vừa sợ, Y Mãnh Tà vậy mà lại chưa từng có Yên thị nào khác hết.

Ta mới quen biết hắn vào ngày hôm qua, nên cũng không phải vì ta có tình cảm sâu sắc với hắn, mà ta mừng vì mình không cần đi lấy lòng người khác. Trước đây ta đã nghe không ít lời đàm tiếu của các cung nữ, nữ nhân tranh giành tình cảm rồi ghen tuông rất điên cuồng, ta ngu ngốc như vậy, chỉ sợ không đối phó nổi.

Hắn cúi đầu nhìn ta rồi cười rộ lên.

“Ăn uống no đủ, cũng tắm rửa sạch sẽ hết rồi, lại đến giờ ăn thịt heo con rồi”.

Mặt ta lập tức nóng bừng lên, ngượng ngùng nhìn hắn, từ nay ta không dám nhìn thẳng vào chữ “ăn” này nữa rồi.

"Hừ, heo con, mặt nàng đỏ như vậy, ngày hôm qua là hấp, hôm nay là heo sữa quay đúng không?".

Được rồi, ta cũng không dám nhìn thẳng vào "heo sữa hấp" và "heo sữa quay" nữa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.