*Ai còn nhớ Thuỷ Nguyệt không a? Nếu không có thể xem lại chương 8 nha, chương đó Thuỷ Nguyệt có ra sân diễn được mấy phút gì đó ;khàkhà ________________________________________ Sau khi ra khỏi Y đường ba người Thượng Quan Phong đi trong thành dạo vài vòng trùng hợp đụng đến Dương Diễn(Dương Tiểu Mễ từ sau sẽ sửa lại thành Dương Diễn) đang cùng một số người ở phía trước. "Thiếu gia có cần đến phía trước chào hỏi Dương thiếu gia không?" Lâm Cát Vũ tiến lên cùng Thượng Quan Phong xin ý kiến. "Thôi không cần, chúng ta đi xem vài thứ trở lại khách điếm." Thượng Quan Phong lắc đầu tiếp tục đi về phía trước. Chờ lúc ba người Thượng Quan Phong trở lại khách điếm đã thấy Dương Diễn ngồi trong sảnh khách điếm cùng bên cạnh là ba vị trung niên nam nhân và một vị cô nương, mặc dù chỉ nhìn thấy sau lưng nhưng cũng đủ đễ biết người này là một mỹ nhân. Dương Diễn vừa thấy Thượng Quan Phong liền đừng lên chạy đến bên cạnh nàng, lôi kéo nàng đến vị trí bàn của hắn chỉ vào từng người "Tiểu Phong đây là nhị bá và tam bá của ta, còn đây là Lưu thúc và nữ nhi của hắn Thuỷ Nguyệt.", sau đó quay sang chỉ vào ba người Thượng Quan Phong" Đây là bằng hữu của ta Thượng Quan Phong, còn đây là Lâm Cát Vũ và Lâm Thanh Tường." Mọi người gật đầu thay ý chào hỏi nhau, lúc này Thuỷ Nguyệt đứng lên hướng về Thượng Quan Phong "Thượng Quan công tử chúng ta lại gặp nhau." "A Thuỷ Nguyệt cô nương từng gặp ta?" Thượng Quan Phong nhìn Thuỷ Nguyệt cố gắng nghĩ xem đã từng gặp qua hay chưa. "Thượng Quan công tử đúng là quý nhân hay quên, chúng ta từng có duyên gặp nhau ở Thuỷ Tạ lâu." Thuỷ Nguyệt cũng hơi sững sờ vì Thượng Quan Phong không nhớ nàng, thường thì tất cả nam nhân đã gặp qua nàng điều sẽ nhớ rất rõ, nàng thì chẳng biết họ là ai còn đằng này thì ngược lại rồi.*Tác giả: Đến cả Nguyệt tỷ lão phong còn không nhớ làm sao mà nhớ được nàng.* "Xin lỗi, có đôi khi ta không nhớ rõ lắm, mong Thuỷ Nguyệt cô nương không nên trách tội a." Thượng Quan Phong hơi cười cười giải thích. "Thượng Quan công tử không nên khách khí như vậy, Thuỷ Nguyệt cũng chỉ vô tình nhắc đến vậy thôi." "Tiểu Phong ngươi vẫn như lúc trước. " Dương Diễn ở bên cạnh cũng hết nói nổi rồi, hắn cứ nghĩ cái tính không bao giờ để ý và nhớ những người không thân cận của Thượng Quan Phong đã sửa được nhưng mà bây giờ thì.... "Haha ngươi biết mà, hôm nay ngươi đến đây có chuyện gì sao? " " Ân phụ thân ta mời Thủy Nguyệt cô nương đến nhà ta biểu diễn, mà vẫn còn 3 ngày nữa mới đến ngày nên hắn cho ta đưa nàng ra ngoài đi dạo dạo mọi nơi. Mà ta muốn đi cùng ngươi nên đến đây mời ngươi." Dương Diễn chạy đến ngồi cạnh Thượng Quan Phong nêu rõ mục đích lần này đến. "Ân nếu mấy ngày nữa ta không có việc gì sẽ cùng ngươi đi." Thượng Quan Phong nghe vậy liền đồng ý, nàng nhìn mọi người đang ngồi hỏi: " Nếu giờ mọi người không bận thì cùng nhau dùng bửa đi." "Hảo vậy cùng dùng bửa đi" _____________________ Hoàng cung. "Công chúa...công chúa không hay rồi.." Cố Hân Nguyệt đang nghe Hắc Ảnh báo cáo những việc và những người mà Thượng Quan Phong tiếp xúc mấy ngày qua, chợt nghe tiếng bước chân hỗn loạn cùng tiếng la của Tiểu Thúy. Cố Hân Nguyệt mi tâm vô ý nhíu lại, phất tay ra hiệu cho Hắc Ảnh lui ra, một cơn gío thoáng qua Hắc Ảnh biến mất Tiểu Thúy liền đẩy cửa tiến vào. " Công....chúa..có chuyện...xảy ra rồi..." Tiểu Thúy hai tay chóng trên hai đầu gối thở hỗn hễn. Cố Hân Nguyệt mi tâm nhíu càng chặt " Có chuyện gì? Bình tĩnh rồi nói cho rõ." Nàng chỉ lấy ấm trà trên bàn, ý bảo Tiểu Thúy uống nước rồi nói rõ mọi chuyện. "Phù...Công chúa tam điện hạ vừa hồi cung nhưng trong lúc thỉnh an hoàng thượng liền bị ngất, hiện hoàng thượng và hoàng hậu cùng thái tử và các vị hoàng tử đang ở Càn Thanh cung chờ ngự y chuẩn đoán." Tiểu Thúy một hơi nói hết chuyện vừa nghe ngóng được. "Đi...nhanh lên đến Càn Thanh cung" Cố Hân Nguyệt vừa nghe hoàn liền đứng bật dậy hướng cửa đi ra. Nói đến vị tam hoàng tử Cố Vĩnh Lân này chính là hoàng đệ nhất mẫu đồng bào với Cố Hân Nguyệt và Thái tử Cố Vĩnh Long điều là chính cung. Cả ba huynh muội tình cảm rất hảo, thái tử và nàng điều thương yêu vị hoàng đệ này. Mà Cố Vĩnh Lân chí hướng luôn tại trên chiến trường nên cách đây ba năm hắn xin thánh chỉ đến vùng phía tây cùng trấn tây đại tướng quân thủ lấy biên cương. Đến hôm nay vừa về liền mang đến tin dữ làm sao Cố Hân Nguyệt không lo lắng cho được. Lúc gần đến Càn Thanh cung tâm tình càng phát ra phiền táo hơn vừa rồi. Sau khi hành lễ cùng Vĩnh Hưng đế và hoàng hậu liền hỏi về tình huống Cố Vĩnh Lân. "Lân nhi là trúng độc, ngự y vẫn chưa tìm ra là loại độc nào" Vĩnh Hưng đế Khuôn mặt u sầu nói đến tình huống Cố Vĩnh Lân. "Phụ hoàng nếu như ngự y không trị được nhi thần nghĩ ta nên nhanh chóng cho người đi thỉnh nhị vị thần y đến, có thể họ sẽ tìm được cách giải độc cho Lân nhi." Vẻ ngoài Cố Hân Nguyệt rất bình tỉnh nhưng trong lòng đang rất loạn. "Đúng, Nguyệt nhi suy nghỉ chu toàn. Người đâu nhanh phái người đến Thanh Hà sơn tìm nhị vị thần y mời đến cho trẫm. " Vĩnh Hưng đế phân phó nhóm thị vệ. " Thần lĩnh chỉ." Thị vệ nhanh chóng lui ra đi làm việc của bản thân. _________________ Chương mới để kết thúc 1năm ☺☺ nếu có sai sót mọi người bỏ qua nha. Hứa là đăng mấy hôm trứơc nhưng bận qúa đến hôm nay mới rảnh được. Tóm lại chúc mọi người năm mới vui vẻ nha ????
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]