" Tiểu Phong nhi lão quỹ ta không muốn ngươi đi chút nào a. " Lão quỹ đứng bên nắm lấy tay áo Thượng Quan Phong một phen nước mắt nước mũi tỏ vẽ tiếc hận.
" Vậy ta ở lại với lão quỹ người là được rồi." Thượng Quan PHong rút tay áo ra khỏi tay lão quỹ nàng sợ lão quỹ quá thương tâm mà lấy áo nàng lau nước mắt, nước mũi thì thôi luôn.
" Lão quỹ ngươi bao nhiêu tuổi rồi còn như vậy, làm cho đám hậu bối chê cười ngươi." Y thánh đứng bên cạnh cũng lên tiếng quở trách lão quỹ rồi nhìn sang Thượng Quan Phong, " Phong nhi ngươi đi nhanh đi, cứ đứng đây dây dưa với lão quỹ đến trời tối cũng không thể đi."
" Ân vậy Phong nhi đi, sư phụ hai người các ngươi phải biết chăm sóc cho bản thân, ta sẽ trở lại thăm hai ngươi." Thượng Quan Phong gật đầu đeo chiếc cầm và hành lí bắt đầu hành trình xuống núi.
Huynh muội Lâm gia theo phía sau, ba người đi giữa rừng núi chẵng ai nói với ai lời nào, đột nhiên Thượng Quan Phong dừng bước, quay nhìn lại Lâm Thanh Tường lấy trong bọc hành lí ra một cây tiêu.
" Tường nhi ngươi không biết võ công mà sau khi xuống núi sẽ không giống như lúc trên núi được, giang hồ hỗn độn không lường trước được ai là người tốt ai là kẽ xấu, ngươi cầm lấy cây tiêu này mà phòng thân." Thượng Quan Phong đưa cây tiêu " À ta quên chỉ ngươi cách dùng, bên cạnh lỗ thứ nhât có một cái nút, ngươi ấn nhẹ vào sẽ có độc châm bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nguoi-tha-cho-ta-di/195434/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.