37.
Chờ ta ra khỏi tầng hầm.
Bạch Chu đến nói cho ta biết: "Quân nam nha đã bao vây hoàng cung."
Ta quay người lại cho Hoàng đế một bạt tai: "Đồ điên!"
Y trốn phía trong tay Thẩm Thanh Bích: "Trẫm có thể làm gì, dù sao cũng phải c*h*ế*t, trẫm cũng muốn kẻ thù c*h*ế*t trước trẫm!"
Ta tức giận muốn đánh y nhưng lại bị Thẩm Thanh Bích ngăn lại.
"Được rồi!Lúc nào rồi mà còn đánh nhau!"
Ta chỉ cười lạnh mà mỉa mai nàng ta.
"Thẩm Thanh Bích, tỷ nhìn đi, trong Thẩm gia chúng ta nào có ai là người tốt chứ."
Y không phủ nhận điều đó.
Hoàng đế mặc bệnh đã lâu, rất là rảnh rồi, y còn phải người đi nghe ngóng bốn phương.
Ví dụ như y biết ta ở đất phong luyện binh.
Hoặc y cũng biết việc Thẩm Thanh Bích mất tích là do Trì Kha lợi dụng Thái hậu.
Ngay cả việc ta đưa binh đến kinh thành, cũng là do y tra ra là do Trì Kha cố ý lộ ra tin tức để dụ ta tiến kinh.
Bây giờ ta đã thấy những tin tức mà ta đã nhận được lại không ổn...
Mười lăm ngày trước ta nhận được tin tức, thực ra lúc đó Thẩm Thanh Bích vừa mới xảy ra chuyện.
Ông ta đã gửi tin tức trước khi xảy ra chuyện.
Mà sau khi vào thành, ta đều nghe mọi người nói: "Nửa tháng trước", lúc này mới ý thức được chuyện không ổn.
Kẻ phản bội đó biết rất rõ rằng ta sẽ phát điên.
Về kế hoạch của ông ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nguoi-di-dau-roi/3431998/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.