13. 
Thẩm Thanh Bích một lòng muốn làm quan thanh liêm,lòng dạ trong sáng, nàng ta không biết trong hoàng tộc chỉ có tình thân khi đất nước biến động, cần hợp tác và giúp đỡ lẫn nhau. 
Nhưng trong thời buổi thịnh vượng, khi lợi ích bị chia sẻ thì lòng người lại trở thành thứ dơ bẩn nhất. 
Vì lợi ích mà không từ thủ đoạn. 
Ví dụ như khi còn nhỏ, ta đã chứng kiến Thái hậu nhiều lần l**uộ**c c*h*ế*t nhiều người theo cách thờ ơ này, 
Lúc này ta đã nhìn thấy và phát hiện được thủ đoạn của bà ta, bà ta vẫn còn rất tự tin và lại muốn dùng chúng trên người của ta. 
Ta không khỏi nghĩ: Thẩm Thanh Bích, mấy năm qua nàng ta đã bị bọn họ lừa bao nhiêu lần rồi? 
14. 
Lúc này quận chúa Gia Thục bị kéo đến, ngã bên chân Thái hậu. 
Quận chúa Gia Thục khóc: "Cô mẫu! Thục nhi dù sao cũng là quận chúa, vậy mà bị kẻ này này kéo ra khỏi hầu phủ, ngàn người thấy, vạn người cười chê, Thục nhi sao sống được!" 
Bạch Chu chào ta rồi lui lại đứng phía sau ta. 
Trong thoáng chốc trong Lương điện chỉ còn tiếng khóc của quận chúa Gia Thục. 
Nàng ta vừa khóc vừa nói: "Thục nhi đã làm gì sai chứ? Chẳng qua Thục nhi cùng Trì đại công tử tình đầu ý hợp, thì không đáng sống sao....." 
Ta nhíu mày: "Dám đυ.ng vào Hoàng tỷ của ta, ngươi đương nhiên là không đáng để sống." 
Gia Thục nắm chặt lấy vạt váy của Thái hậu mà khóc. 
Nàng ta cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nguoi-di-dau-roi/3431991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.