Mưa rơi rả rích, làn gió rét mướt ùa qua mặt, thổi bay ít nhiều sắc đỏ ửng. Mặt Chúc Yểu trắng nõn, mắt long lanh, môi đỏ hồng. Trên đầu có người che dù cho, trong lúc di chuyển, cơ thể vô tình đụng chạm nhau. Dù không nói gì nhưng cũng tạo nên không khí thân mật vô hình. Chúc Yểu dần hoàn hồn, môi cong lên, ngọt ngào hỏi: “Chúng ta thế này… có xem là chính thức quen nhau không?”
Trong phòng học, anh đã ôm cô rất lâu.
Nguyên Trạch che dù, gương mặt anh tuấn. Dưới tán dù lờ mờ ánh sáng, trông mặt anh khá vui vẻ. Anh hơi nghiêng đầu qua, nghĩ ngợi rồi nói: “Ừ, có.” Theo dự định ban đầu thì sẽ đợi đến khi cô tốt nghiệp. Bây giờ việc học quan trọng, tiểu công chúa thường xuyên ngủ không đủ giấc, anh không muốn lấy thêm thời gian của cô. Nhưng… kế hoạch cứ thế dễ dàng bị cô làm đảo lộn.
Chân Chúc Yểu bất giác hơi khựng lại, sau đó hớn hở cong môi cười, dò hỏi: “Vậy… bây giờ mình là bạn gái của cậu rồi?”
Nguyên Trạch gật đầu: “Ừ.”
Một tiếng ừ nhẹ nhàng của anh thôi mà giống như đóng một con dấu, mọi chuyện lập tức trở nên danh chính ngôn thuận. Thật ra cô cũng có thể đợi. Lớp 12 trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã hết học kỳ 1. Nhưng cô vẫn rất vui! Bạn gái… Bây giờ cô đã là bạn gái của Nguyên Trạch rồi! Môi không nén được nụ cười, Chúc Yểu tiếp tục nói: “Vậy… cậu chính là bạn trai của mình.”
Bàn tay đang cầm cán dù của Nguyên Trạch bỗng siết lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ngoan-mot-chut/1847727/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.