Tiết tự học sáng thứ 4 là giờ tiếng Anh. Cô chủ nhiệm Ưng Úc Lưu đã đến trường từ sớm, cả lớp sang sảng đọc bài, có vài cậu học sinh đang lén trò chuyện, nhìn thấy cô chủ nhiệm lập tức lật đến bảng từ vựng ở đằng cuối sách, bắt đầu đọc mới.
Cô Ưng chắp tay sau lưng, đi đọc theo lối đi nhỏ giữa các dãy bàn một vòng, khi đi ngang qua hàng cuối cùng, bước chân cô hơi dừng lại.
Nguyên Trạch cầm quyển sách tiếng Anh, giọng trong trẻo, đang dò từ vựng cho bạn cùng bàn. “Danh dự, uy tín”.
Chúc Yểu hơi nghiêng đầu ngẫm nghĩ, mắt sáng long lanh, giọng mềm mại nhưng rõ ràng. “Reputation”.
Tuy công tác chống rét đã làm rất kỹ càng nhưng Chúc Yểu vẫn bị cảm nhẹ, giọng khụt khịt đôi chút, môi cũng hơi khô.
Nguyên Trạch tiếp tục dò bài cho Chúc Yểu, cô luôn có thể trả lời rất trôi chảy. Kiến thức cơ bản của cô không ổn nhưng may mà trí nhớ không tồi, những từ vựng này cố mà nhớ thì cũng nhét vào đầu được.
Cô Ưng Úc Lưu không thích Chúc Yểu cho lắm. Thành tích kém là một chuyện, quan trọng nhất là bởi vì Chúc Yểu không hề cố gắng, cảm thấy nhà mình có tiền, không cần học hành cũng có thể dễ dàng vào đại học. Bây giờ nhìn thấy bộ dạng cố gắng học từ vựng của cô, ít nhiều cô Ưng cũng thấy vui vẻ, ít nhất là Chúc Yểu không phải hết thuốc chữa. Quay đầu sang hướng khác, khi ánh mắt cô Ưng nhìn vào gương mặt của Đường Việt thì…
Mắt cô dừng lại, mày khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ngoan-mot-chut/1847696/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.