Tôi đang chăm chú tạo dáng trước ống kính. Tỏ ra thật chuyên nghiệp, thật thần thái.
Miliana nhìn tôi, đăm ra vẻ mặt khó hiểu. ''Tại sao em vẫn không chịu phát triển nhỉ?''
Tôi trả lời chị, nhưng vẫn không quên công việc mình đang làm. ''Ý chị là gì?''
- ''Em có thể trở thành người mẫu trên sàn catwalk cơ mà. Nếu em muốn, chị có thể..'' Chị ấy đột nhiên có vẻ hào hứng, mở to mắt nhìn tôi.
Tôi không nhìn chị ấy, tôi nhìn ống kính. Tôi không có thời gian để nói chuyện với chị ấy khi đang làm việc. Và chị ta phải mất khoảng một tiếng để chờ tôi xong việc.
Tôi cầm chiếc khăn bông, thấm mồ hôi trên mặt, cái bộ đồ cồng kềnh chết tiệt này nóng chết đi được. Tôi lấy chai nước, uống một ngụm. Miliana đi lại chỗ tôi, đưa tay chạm lên vai tôi. ''Chị có một số người quen, chị có thể nhờ họ m-''
- ''Không cần.'' Tôi thẳng thừng đáp, nhìn chị với ánh mắt lạnh lùng. Cô ấy ngơ ra một lát, rồi bật cười.
- ''Cần gì nghiêm túc như vậy, không muốn thì thôi.''
Tôi liếc mắt đi chỗ khác, không thèm để ý đến chị ta. Đây chỉ là công việc trong lúc nhàm chán tôi đã thử làm, hoàn toàn không có ý định tiến xa hơn. Vả lại, cuộc đời của tôi không dành cho showbiz, vì đơn giản trong thế giới của tôi, showbiz chỉ là màn kịch mua vui giải trí dành xem khi rảnh, không hơn không kém.
Miliana ngồi xuống ghế, mân mê mái tóc dài của mình. ''Mà dạo này bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-mong-mo/3456164/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.