Là xe cảnh sát. Tại sao bọn họ lại đánh hơi được nhanh quá vậy?
Bọn người nhà Chirstopher kia chắc cũng nhận thức được nơi này không còn an toàn cho chúng tung hoành nữa, chúng bỏ lại những cái xác đã chết hay đang trong tình trạng hấp hối, rồi leo lên xe bỏ chạy hết.
Liam cũng không thể để cảnh sát bắt giữ, anh ta bế tôi lên rồi chạy trốn. Tay anh ta vẫn chảy máu không ngừng, chân tôi cũng vậy. Máu cứ thế mà rơi suốt đoạn đường về nhà.
...
Tôi nằm trên giường mổ, bác sĩ đang gắp viên đạn ra cho tôi. Bác sĩ gia đình là anh em song sinh với người quản gia, cả hai đã làm việc cho nhà tôi cũng gần 40 năm. Nếu quản gia là kĩ năng thể chất thì bác sĩ lại là vốn kiến thức đồ sộ.
Tôi mê man nằm trên giường. Thứ còn sót lại trong kí ức của tôi trước khi ngất đi là gương mặt lo lắng của người làm, và bóng dáng mờ ảo của mẹ tôi chạy ra. Không biết tình trạng của Liam hiện giờ ra sao, nếu vết thương không được xử lý nhanh chóng sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng Liam sẽ chẳng được may mắn như trong hy vọng của tôi. Anh ta đang phải quỳ gối chịu phạt trên nệm gai, máu chảy róc rách, không những thế vết thương bị tên mặt sẹo kia chém trúng cũng không được để tâm tới. Tất cả là vì đã không thể bảo vệ tôi đến nơi đến chốn. Ngay sau khi châm dầu sôi vào lưng, anh ta bị ném vào nhà giam dưới hầm. Vốn dĩ, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-mong-mo/3456159/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.