Trong thành Lũng Nghiệp có hai nơi, được gọi là Lũng Nghiệp hai tuyệt. Thứ nhất là sở thủy hẻm Vọng Xuân Lâu, trong đó có hai mươi bốn gian, mỗi vị cô nương đều là có dáng vẻ yêu kiều và duyên dáng, thướt tha, cho nên nếu nói Vọng Xuân Lâu này là nơi bán vàng cũng không quá chút nào. Thứ hai là quán trà Bát Phương Khách nằm ở thành tây, đúng như tên gọi, Bát Phương Khách, là nơi truyền tin tức đi nhanh nhất trong thành Lũng Nghiệp.
Bát Phương Khách trung thượng đến có ân oán giang hồ trong giới quý tộc, có chuyện riêng tư trong phủ của quan viên triều đình, hạ đến cách vách lân phường lông gà vỏ tỏi, chỉ cần ngươi muốn biết, chỉ cần đến Bát Phương Khách trung tới hỏi vài câu, tất nhiên sẽ có người trong đó biết ngọn nguồn.
Bát Phương Khách trên lầu là một gian riêng giá trị rất xa xỉ, huống hồ chỉ cần có tiền còn chưa đủ, nếu ngươi chỉ là một cái vô quyền vô thế phú thương, cũng là không thể tiến lên trên lầu. Cho nên nếu có thể đi lên lầu, cơ bản đều là những đại quan có chức, có danh trong thành Lũng Nghiệp.
Chỉ là, Lũng Nghiệp là hoàng thành, nếu như có tảng đá từ trên trời rơi xuống, rơi trúng mười người trong đó, phỏng chừng cũng đến bảy tám người làm quan.
Không chỉ đón khách từ mọi hướng, mà còn kiếm tiền từ mọi phương.
"Sảnh chờ, người này chân tay không đủ nhạy bén, không đủ nhanh nhẹn, không thấy trong chén không có nước trà sao?" Có người tùy tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888812/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.