Tạ Nguyên bắt gặp ánh mắt của Cảnh Hữu Lăng, và nàng giờ phút này đang ở rất gần hắn. Nàng lảo đảo lui về phía sau một bước, có chút bối rối cầm lấy nhánh hoa trong tay Cảnh Hữu Lăng, trong đầu tất cả đều nghĩ về nốt ruồi nhỏ trên xương cổ tay hắn.
Nàng vừa định đưa nhánh hoa trong tay cho Tiễn Thúy đang đứng bên cạnh, nhưng vừa đưa tay ra được nửa chừng, nó đột nhiên dừng lại giữa không trung.
Tạ Nguyên cầm nhánh hoa trong tay, đột nhiên mất hứng thú.
Nàng rũ mắt, "Đồ của tam công tử cũng đã đưa tới, nếu không có việc gì, mời trở về đi."
Sau đó, nàng cúi xuống nhìn Nhĩ Tuyết đang trốn sau Cảnh Hữu Lăng vẫy tay ra hiệu.
"Đi, đi trở về."
Nhĩ Tuyết cụp tai xuống, nhưng càng lùi lại phía sau Cảnh Hữu Lăng.
Nhĩ Tuyết dụi đầu vào vạt áo choàng, Cảnh Hữu Lăng lùi lại phía sau một bước khi nhìn thấy cái đầu giống như cục than vậy.
Lại không nghĩ rằng Nhĩ Tuyết ôm lấy chân phải của Cảnh Hữu Lăng bằng hai bàn chân béo ngắn như thể nhận ra Cảnh Hữu Lăng.
"Rất biết gió chiều nào theo chiều ấy a." Tạ Nguyên nghiêng người nheo mắt, "Vậy cũng tốt, ngươi đi theo người này đi."
Tạ Nguyên đứng dậy nói với Cảnh Hữu Lăng: "Tùy ngươi như vậy, ngươi đem nó về đi. Làm thành canh thịt cẩu, hay ướp thành thịt khô, đều tùy ngươi."
Vừa nói nàng vừa chỉnh lại y phục chuẩn bị bước vào trong điện.
Cảnh Hữu Lăng nhìn Nhĩ Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888792/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.