Trên người Cảnh Hữu Lăng thậm chí còn có một ít hơi nóng chưa thể tiêu tan, Tạ Nguyên nhìn xuống cổ hắn, thấy có chút hơi nước chưa được lau sạch chảy xuống.
Đuôi tóc hơi ẩm của hắn cũng hơi dính trên quần áo, có dấu hiệu bị ướt.
Tạ Nguyên dựa vào phía trước bình phong, tóc xõa tung trên người, hỏi: "Nếu ta biết thì sao? Ta không biết thì sao?"
Trăng đã lên đỉnh, ngoài cửa sổ im lặng không tiếng động.
Ánh trăng dừng trên lông mày của Tạ Nguyên, nàng đột nhiên cảm thấy tuy mình không uống rượu nhưng dường như nàng còn say dữ dội hơn đêm qua.
Tạ Nguyên ngay từ đầu thực sự không có ý định có quan hệ gì với Cảnh Hữu Lăng, nhưng bây giờ lẽ ra nên thoả mãn ý nàng, nhưng bây giờ chính nàng lại đang làm gì vậy?
Đến tột cùng là do trời sinh phản nghịch nên nhất thời hứng khởi hay nàng thật sự nghiêm túc ——
Tạ Nguyên hoảng hốt cảm thấy chính mình thực sự không say, bộ dáng tàn nhẫn không lưu tình của Cảnh Hữu Lăng ở kiếp trước cùng với hắn của hiện tại đang hạ xuống lông mi trùng lặp vào nhau.
Trên thế giới này có lẽ không có ai hiểu rõ sự tuyệt tình của Cảnh Hữu Lăng hơn nàng, nàng... có lẽ thực sự điên rồi.
Đó là lý do tại sao nàng đối với hắn nói ra những điều này.
Cảnh Hữu Lăng nghiêng người về phía nàng, hơi nóng trên người lập tức hướng về phía Tạ Nguyên, không phải cảm giác nóng bức của mùa hạ mà giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888759/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.