HOÀNG TỬ KAI CHẠY DỌC HÀNH LANG, KHÔNG DÁM dừng lại dù chỉ một giây. Anh vừa chạy bộ suốt từ phòng ngủ của mình trên tầng 16 ở tít bên cánh Đông của cung điện sang đây và chỉ dừng lại để thở khi buộc phải đứng chờ thang máy. Hoàng tử Kai mở cửa, chạy xộc vào trong phòng và dừng khựng lại khi nhìn thấy ông Torin, một tay anh vẫn đang đặt trên nắm cửa.
Vị cố vấn trưởng quay lại nhìn Kai với ánh mắt đầy bi thương.
"Tôi nghe nói... " Kai hổn hển nói, cổ họng khô khốc. Anh bước hẳn vào trong phòng. Cánh cửa từ từ khép lại sau lưng anh.
Kai run rẩy nhìn qua cửa kính, đúng lúc con android y tế kéo tấm vải trắng phủ lên đôi mắt nhắm nghiền của cha anh. Trái tim anh như muốn vỡ òa trong đau đớn. "Tôi đã đến muộn."
"Ngài đã đến chậm vài phút." Ông Torin uể oải đứng thẳng người dậy. Khuôn mặt mệt mỏi cùng đôi mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ của ông đã nói lên tất cả. Ông thà ở lại muộn làm việc và trông chừng Hoàng đế chứ không quay về nhà với chiếc giường êm ái của mình.
Sự kiệt sức khiến Kai như muốn gục ngã. Anh gục đầu vào tấm kính lạnh ngắt trước mặt. Đáng ra đêm nay anh cũng nên ở đây mới đúng.
"Tôi sẽ cho người chuẩn bị một cuộc họp báo." Giọng ông Torin đầy trống rỗng.
"Họp báo?"
"Người dân cả nước cần phải biết. Chúng ta sẽ cùng nhau khóc thương cho Hoàng đế." Hai mắt ông rưng rưng. Chưa bao giờ Kai bắt gặp một ông Torin nhiều cảm xúc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-mat-trang/200371/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.