Một tháng sau. 
Cuộc nội chiến kết thúc, quân tạo phản bị tiêu diệt gần hết và số còn lại thì đều tống giam vào ngục chờ ngày xét xử. Vì lo sợ tàn dư vẫn còn đó và dẫn đến những cuộc nội loạn sau này, Hoàng đế ban chiếu chỉ tru di tam tộc toàn bộ người họ Liễu và những người có liên can. Còn Hoàng hậu bị phế truất ngôi vị, đày vào lãnh cung, ban một dải lụa trắng. 
Trong một thời gian ngắn đã xảy ra quá nhiều chuyện khiến Hoàng đế không khỏi phiền muộn trong lòng. Vì vậy mà Lê Dực Định cùng Lê Đông Hoạt và các Vương thất khác đều thường xuyên thay nhau đến Minh Chánh Điện cùng Hoàng đế giải ưu. 
Lê Dực Định đi vào bên trong Minh Chánh Điện. Trước mặt là Hoàng đế, hắn quỳ xuống khấu đầu: 
- Nhi thần vấn an phụ hoàng. 
- Đứng dậy đi! 
Hoàng đế ôn tồn nói: 
- Ban toạ! 
- Nhi thần đa tạ phụ hoàng. 
Đi đến chiếc ghế được đặt bên cạnh trường kỷ và ngồi xuống. Gần đây Hoàng đế càng chú tâm vào chính vụ nhiều hơn lúc trước gấp mấy lần, ngày nào cũng bận bịu đến mức không thấy được ánh mặt trời ra sao. Lê Dực Định đã không ít lần đến Minh Chánh Điện nhưng số lần được diện thánh cũng đếm trên đầu ngón tay, may mắn rằng hôm nay Hoàng đế đã chấp thuận cho mình vào điện. 
Hoàng đế nhìn Lê Dực Định, trong tâm không ít lần phân vân. Không biết quyết định sắp tới của mình có đúng hay không, hay lại gây nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3362616/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.