Đoàn xe ngựa đang dần tiến vào kinh thành, theo sau là Tề An đã bị cởi quan phục, người đầy máu tươi, tay chân đều bị cùm chặt với dây xích sắt trông thê thảm vô cùng. Trong khi Lê Dực Định ngồi trong xe, tướng sĩ đều cưỡi ngựa thì Tề An lại đi bộ từ Kha Mộc cho đến Kinh thành. Đi đến độ chân đã nhuốm một màu đỏ thẫm của máu.
Ngồi bên trong xe ngựa, Lê Dực Định nhắm hờ hai mắt, bàn tay siết chặt lấy sợi dây tuyến được Chỉ Ni tặng vào ngày Tết Thượng Nguyên. Vừa rồi trong chuyến đi đến Kha Mộc thì hắn có mua một cây vải lụa gấm. Tuy chất liệu không phải là loại thượng hạng nhất nhưng màu sắc và hoa văn rất hợp với Chỉ Ni. Hắn mong nàng vẫn còn ở đây và có thể gặp được nhau trong vài ngày tới.
[Đại vương! Có mật thư!]
Lê Dực Định đưa tay ra ngoài thì Dương Hựu đã đưa cho một bức mật thư. Từ tốn mở ra, dù nội dung bên trong có đôi phần bất lợi nhưng chẳng khiến sắc mặt của hắn thay đổi một chút nào.
Hiện tại Hoàng thái tử đã sắp về đến Kinh thành, Hoàng hậu thì đã đổ bệnh. Ở phía Hoàng hậu chắc chắn sẽ có người ra mặt nói đỡ vài câu nên không thể nào ngã xuống trong thời điểm này. Còn về phía Vân Âm Nguyên phi, không những là người rất giỏi suy tính mà còn có Lê Dư Mạnh mang dáng vẻ đạo mạo ra lừa người. Hắn ngoài sáng, họ trong tối; tuyệt nhiên không thể manh động. Hiện tại thế lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3357474/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.