🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tối, bầu trời chuyển mưa đen kịt không có lấy một vì sao. Từng cơn gió lạnh lẽo từng đợt thổi về. Không khí từ từ hạ thấp. Tiếng mưa lất phất bên ngoài khiến người ta buồn phiền trong lòng.

Trong một toà lâu đài to lớn. Rào rào tiếng nước chảy vang vọng từ trong nhà tắm. Cô lại nghĩ đến lúc đó...

"Được thôi, Thần..."

Diệp Tiêu Ngôn giảm ga, duy trì tốc độ an toàn, quay người lại nhìn cô cười chua xót.

"Năm đó tôi năm tuổi, sự tò mò về ba của một đứa trẻ cứ liên tục thúc đẩy tôi, tôi luôn hỏi mẹ: Mẹ ơi, ba đâu? Sao ba chưa về?"

Diệp Tiêu Ngôn lại cười một tiếng, ánh đen láy mắt sâu thăm thẳm nhìn vào màn đêm. Cô im lặng nhìn bóng lưng cô độc của anh, thoáng chốc không biết nói gì để cho tình hình không biến hoá tệ hơn, cô mấp máy môi muốn nói gì đó lại thôi, cô biết mình không có tài ăn nói có lẽ im lặng vẫn là cách tốt nhất.

"Mẹ tôi lúc đó hốc mắt thoáng đỏ, liên tục nói những lời trấn an tôi: Ba đi làm xa, Hạo Thần ngủ một giấc ba sẽ về mau thôi. Thế mà tôi đợi, đợi đến hẳn năm năm sau lúc ông ta về. Ông ta dắt theo một người phụ nữ, bảo với mẹ tôi là muốn nhận tôi. Mẹ tôi gồng mình khó nhọc nuôi tôi mười năm trời, ông ta thành đạt một cái lại bảo muốn nhận tôi về. Mẹ tôi muốn tôi có cuộc sống tốt hơn liền đồng ý. Về đến nhà ông ta, ông ta nói tôi phải gọi một người phụ nữ là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-kieu-ngao/119562/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Công Chúa Kiêu Ngạo!
Chương 9: Không ai gọi thì tôi gọi?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.