Sáng hôm sau, bốn nữ nhân sau khi đuổi đám cung nhân toàn bộ hồi cung thì đang đi dạo thì đột nhiên thấy được Hàn Chí Vỹ đang cùng trụ trì nói gì đó. Ba người không nói một lời nhanh chóng tìm chỗ ẩn núp chừa lại mỗi mình Dương Thiên An trơ trọi đứng đó vẫn không biết gì. 
Dương Thiên An đưa mắt nhìn Hàn Chí Vỹ mà miệng lại khẽ mở hạ giọng hỏi: “Tam hoàng tẩu, hiện chúng ta nên làm gì a?” 
Khi không nghe thấy tiếng động, nàng quanh lưng lại thì không biết ba nữ nhân kia trốn đi góc xó nào rồi. Còn chưa kịp định thần lại liền nghe được âm thanh của Hàn Chí Vỹ truyền đến: “Cô nương, thật trùng hợp chúng ta lại gặp nhau rồi.” 
Dương Thiên An cười như mếu nhìn hắn: “Hàn công...công tử thật trùng hợp.” Sao lúc nào nàng cũng xui xẻo như thế này? 
Hàn Chí Vỹ nhìn quanh không thấy có người liền hỏi: “Cô nương đến tự bái phật?” Bới tóc cùng y phục của nữ tử trước mắt đều là cực phẩm, tuy không hoa lệ nhưng lại trang nhã, trang dung cũng nhẹ nhàng nên hắn đoán có lẽ nàng là vị thiên kim nhà nào. 
“Đúng vậy.” Dương Thiên An nhìn nhìn hắn lại nhớ đến lời của Nhạc Xích Vũ, đột nhiên tâm nàng có chút trầm. Nếu là nhị hoàng tẩu có ý cùng hắn vậy hắn có ý với nhị hoàng tẩu không? “Công tử cũng bái phật sao?” 
Hàn Chí Vỹ lắc đầu, hắn đứng cách nàng ba bước chân cực kỳ giữ khoảng cách: “Không phải, Hàn mỗ chỉ là đi ngang qua xin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-hoa-than/3153802/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.