Lát sau cả hai cũng tiến cung thỉnh an lại trở về, Nhạc Xích Vũ muốn đến Việt vương phủ tìm Dư thị. Dương Thiên Phong bị bắt ở lại phủ chép phạt mà hắn cũng vốn bận rộn cũng không muốn đến đó. 
Nhạc Xích Vũ mang theo Phong Linh liền ngồi xe ngựa đến Việt vương phủ. Hôm nay Dư thị bị Dương Cảnh Phong bắt ở trong phủ xắp xếp lại mọi thứ cùng tính toán sổ sách nên vẫn không có thời gian đi thỉnh an Thiệu Khánh hậu. 
Khi Nhạc Xích Vũ tiến vào chỉ thấy nàng ta nằm dài trên bàn, vẻ mặt như bị hút hết sinh khí vậy. Trước mặt là mấy cuốn sổ to nhỏ bị vứt lung tung, gió thổi bay hết vài trang, nghiên mực bút  bàn tính đều đặt lộn xộn trên bàn. 
“A Tịch, ta tới thăm ngươi.” Nàng mở thanh, chân đồng thời bước đến. 
Dư thị nghe được có người đến lập tức tỉnh táo khởi thẳng thắt lưng. Vui vẻ lắp đầy khuôn mặt, tay vẫy vẫy gọi: “A Vũ ngươi đến thật đúng lúc, mau đến giúp ta a.” Nàng đâu phải nữ tử cổ đại a, ngay cả bàn tính nàng còn không biết tính nữa nha làm sao vật lộn với đống sổ sách này được. Tên khốn kia thật biết làm khó nàng. 
Nhạc Xích Vũ tiến đến ngồi bên cạnh Dư thị. Mắt nàng đảo qua một vòng rồi cao hứng mở miệng hỏi: “Ta đến vì sao lại đúng lúc? Là có thể chữa được bệnh của vương gia rồi?” Hôm nay nàng đến chính là vì lý do này. 
Dư thị lắc đầu: “Vẫn chưa.” Dụng cụ người ta còn chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-hoa-than/3153764/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.