Đến Việt vương phủ. 
Dư thị cho ngươi mang rất nhiều điểm tâm hoa dạng đến chiêu đãi Dương Thiên Phong. Bản thân mang Nhạc Xích Vũ kéo qua một bên hạ giọng nói, mắt cũng không quên quan sát ngốc tử đang cao hứng liên tục ăn bên kia. 
“Trước khi tiến hành trị liệu ta phải khảo nghiệm trước.” 
“Khảo nghiệm thế nào?” Nhạc Xích Vũ hiếu kỳ hỏi, vì sao phải khảo nghiệm nha? 
“Theo ta được biết, hoàng thất là nơi vô cùng nguy hiểm, ám tranh ám đấu, nên nếu là hắn giả ngốc cũng nói không chừng. Thế nên trước khi trị liệu phải xác định hắn ngốc thật hay giả để khi trị liệu không có xảy ra sơ xuất.” Dư thị cẩn thận giải thích. 
Thực ra thì bộ ngân châm để châm cứu nàng cũng từ hôm qua cho người đặt làm rồi, nhanh nhất cũng phải là vài ngày nữa mới có thể dùng. Do ở đây không có phương pháp cứu trị này nên đành phải như vậy. 
Từ lúc nàng thấy Dương Thiên Phong cái thời khắc kia nàng đã muốn mang hắn làm vật thí nghiệm rồi. Chỉ cần nàng trị khỏi cho hắn, Thiệu Khánh đế Thiệu Khánh hậu nhất định sẽ cho nàng tiến thái y viện. Chỉ cần nàng nắm được một chức quan nhỏ nhoi bên trong, liền nhanh chóng nghĩ cách đá Dương Cảnh Phong rồi bắt đầu cuộc sống tự tại của mình. 
“A,” Nhạc Xích Vũ mở hồ gật đầu, bỗng dưng bừng tĩnh đại ngộ rồi chắc chắn mà tuyên bố: “Vậy thì không cần đâu, ta cũng hắn chung đụng bấy lâu chắc chắn hắn là thật sỏa a.” 
Nếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-hoa-than/3153760/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.