Thái y đến khám qua lại khai ra một đan phương. Mọi người đều đi, trong phòng chỉ còn lại hai người. Nhạc Xích Vũ chậm rãi rút tay về thì Dương Thiên Phong tỉnh lại giữ chặt: “Nương tử nương tử, nàng muốn đi đâu?” 
“Không có đi đâu, chỉ là muốn uống nước. Ngủ đi, đây là tẩm cung của ta, ta còn có thể đi đâu được.” Nhạc Xích Vũ vỗ vỗ mu bàn tay của hắn. 
Hắn thả lòng tay nhưng vẫn không ngủ mà nhìn bóng lưng của nàng. Nàng uống nước xong lại bước về bên giường ngồi bồi hắn để hắn yên tâm ngủ. 
Trạch Nghiễm đưa thuốc đến Nhạc Xích Vũ đánh thức Dương Thiên Phong dùng dược. Hắn được Trạch Nghiễm đỡ lên dựa vào thành giường, rồi đưa chén thuốc nóng đến trước mặt hắn. Hắn nâng mắt nhìn thê tử ôn nhu ở đối diện như thể là muốn nàng uy mình. 
Nhạc Xích Vũ vẫn chưa hiểu vấn đề liền hỏi: “Sao không uống?” Đời trước cùng hắn làm phu thê chưa bao giờ thấy hắn bệnh nên nàng đâu biết được những thứ này. 
Dương Thiên Phong đưa tay gạt chén thuốc trên tay Trạch Nghiễm rồi lao vào trong lòng thê tử, cọ cọ mặt lên vai nàng: “Không thơm không uống.” 
Nhạc Xích Vũ khép hờ mắt lại nhìn Trạch Nghiễm như thế muốn hỏi ‘cục nợ này phải tính làm sao?’ Trạch Nghiễm cũng là nhìn thấy vương gia có bộ dáng này nên cũng không biết nên làm sao cho đúng. Nhưng hắn làm thuộc hạ lâu năm như vậy, đương nhiên hiểu ý chủ tử rồi. 
“Vương gia là muốn cống chúa uy sao?” Vờ đặt ra một câu hỏi chính là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-hoa-than/24952/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.