Một tình yêu đẹp chính là có trọn vẹn hai trái tim cùng đập chung một nhịp đập. Cho dù là băng sơn, cũng nhờ tình yêu ấm áp mà hóa tan tựa như mây bụi. Đó có lẽ là bởi vì đã quá yêu. Nó lạnh lùng, hắn băng lãnh. Ở chung với nhau ngoài khí lạnh cũng chỉ là khí lạnh. Nhưng khi hai trái tim băng giá cùng đập chung một nhịp đập, nó lại còn thể tan ra thành nước, giống như muốn chứng minh tình yêu lúc nào cũng hoàn hảo đến thế.
Hai con người tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng lại có tài năng hơn người, không ai sánh kịp. Họ vì yêu mà tìm đến, vì khát khao có thể thoát khỏi cô đơn để kiếm tìm yêu thương.Một trái tim băng giá liệu có thể vì một người mà thực sự tan chảy? Một con người cô độc liệu có vì tình yêu thương của đối phương mà cảm thấy ấm áp?
Không gì là không thể nếu như ta chịu tin tưởng vào tình yêu. Không cần một tình yêu đến khắc cốt ghi tâm, không thê lương như Jomeo và Juliet, chỉ cần đủ ngọt ngào, đủ hạnh phúc. Thời gian dần trôi qua, họ nhận ra, trái tim này từ lâu đã không còn là của mình nữa. Và họ nhận ra, trọn đời này, họ chỉ có thể yêu mãi một người, không thể nào thay đổi.