Ta lập tức há hốc mồm, ngây người. 
Khi hiểu ra, ta bật khóc nức nở, chỉ vào Tiểu Lam mà gào lên: "Ngươi thực sự có con ếch khác rồi!" 
Đúng vậy, Tiểu Lam đã có một con ếch khác ở bên ngoài. 
Chuyện này phải kể từ đợt cung đình tổ chức đợt diệt côn trùng. 
Khi Tiểu Lam và Thôi Chức trốn khỏi Phượng Hoàn Điện, trên đường đến hồ Bồng Lai đã cứu được một con ếch tên là Tiểu Hi. 
Tiểu Hi cũng giống như ta, sở hữu một bộ da tuyệt đẹp của loài ếch. 
Nhưng Thôi Chức lại nói rằng tính tình của nó tốt hơn ta, rất dịu dàng. 
Nghe vậy, ta càng tức giận, hung hăng nói với Tiểu Lam: "Gọi ả ra đây! Ta muốn xem ả dịu dàng đến mức nào!" 
Tiểu Lam cụp đầu xuống, bất đắc dĩ đáp: “Nàng nhát gan lắm, ngươi sẽ làm nàng sợ." 
"Được, được lắm! Hèn chi ngươi luôn không chịu đi Cảnh Di Cung với ta, còn nói nào là không muốn mang phiền phức cho ta, hóa ra tất cả đều là nói dối!” 
"Tiểu Lam, sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy! Trước kia ngươi không cho ta đến hồ Bồng Lai, chẳng phải vì sớm đã giấu ả ở đây sao?!" 
Ta khóc thật to. 
Thì ra đôi mắt con người khi rơi lệ, thực sự có thể dùng từ "cuồn cuộn" để miêu tả. 
Tiểu Lam vội vàng giải thích, vẻ mặt đầy lo lắng: "Ta chưa từng lừa ngươi, thật sự chỉ mới quen nàng không lâu trước đây thôi." 
"Nếu chỉ mới quen không lâu, vậy thì dứt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ech/3738176/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.