Nàng mỉm cười, nói: 
"Thiềm Cung, không cần đâu. Ta đã nói rồi, ta không còn vướng bận gì ở thế gian này. Ta không muốn quay lại, cũng không muốn làm Công chúa nữa. Giờ đây ta chỉ muốn đi tìm mẫu thân và Khâu cô cô, không biết họ có đang chờ ta không. 
"Thiềm Cung, nếu ngươi nguyện ý, hãy sống thay ta thật tốt. Đừng oán hận Tôn Hàn Châu, hắn không có lỗi với ta. Chỉ là trước hiểm họa, hắn chọn bản thân trước tiên. Hắn làm đúng. Ta kỳ vọng vào hắn, đó là lỗi của ta. Con người trước tiên phải biết trân quý bản thân, mới có thể giúp được người khác, đúng không?" 
… 
Năm Thái Nguyên thứ năm, trong hoàng cung Bắc Lương xảy ra một sự việc ly kỳ khó tin. 
Công chúa An Bình, người đã qua đời bảy ngày, đột nhiên "sống lại" vào đúng ngày t.h.i t.h.ể được mang đi chôn cất! 
Tang lễ của Công chúa An Bình vốn được tổ chức hết sức sơ sài. 
Buổi trưa, quan tài được đưa ra từ Cảnh Di Cung, theo cửa Tây của hoàng cung, rồi đưa thẳng ra vùng ngoại ô phía Bắc thành Cô Tàng để chôn cất. 
Nhưng chẳng ai ngờ được rằng, ngay lúc đóng nắp quan tài, một bàn tay từ bên trong lại đột ngột thò ra ngoài. 
Một sự kiện kinh hoàng như thế, đương nhiên phải được báo lên Bắc Lương Vương. 
Khi Bắc Lương Vương đến nơi, được đội ngự vệ bao quanh, ta đang thảnh thơi nằm ngửa trên nắp quan tài, tận hưởng ánh nắng. 
Khi còn là một con ếch, ta rất thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ech/3738156/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.