Chương trước
Chương sau
Cái gọi là dũng sĩ, cùng lắm cũng chỉ là một tên nhóc còn mặc tã, quệt nước mũi chạy khắp nơi mà thôi.

Trong thời đại của Ác Long và Ma Vương, lực sĩ và nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, dũng sĩ có nhiều hay ít cũng chả là gì.

Đặc biệt là tại quốc gia trực thuộc Ma Vương.

Cho nên cha của dũng sĩ là dũng sĩ, anh của dũng sĩ cũng là dũng sĩ.

Đương nhiên, mẹ của bọn họ cũng không phải công chúa, chỉ là một người phụ nữ bình thường mà thôi.

Rốt cuộc đầu năm nay cái gì cũng được sản xuất hàng loạt, nhưng công chúa thì không. Cho nên công chúa rất hiếm, hiếm đến nỗi tác giả phải đặt riêng cho nàng một cái tên.

Vì vậy, bản thân dũng sĩ cũng không nghĩ tới, một người bình thường ngay cả tên cũng không có, lại có ngày được rút kiếm bảo vệ công chúa.

Mặc dù nàng công chúa này hình như không cần hắn bảo vệ, hắn nhìn công chúa xinh đẹp với con dao làm bếp ở thắt lưng và một đầu rồng đầy lông trên tay, sầu muộn suy nghĩ.

Đầu năm nay dũng sĩ không dễ làm, ngay cả công chúa cũng chạy tới đoạt bát cơm.

“Như vậy không tốt đâu.” Hắn cố gắng thuyết phục công chúa, “Con gái sao có thể chơi dao, nàng mau buông nó xuống được không? Thật là đáng sợ, nàng xem kìa, cái con đó bị nàng dọa khóc rồi.”

Lạc đà run rẩy ngồi xổm trong góc:……

“À.” Công chúa nghĩ nghĩ, bản thân cầm dao phay đúng là có hơi không thích hợp. “Vậy không cần dao phay.”

Dũng giả thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra mình vẫn còn chuyện để làm.

“Éc, có thể cho ta mượn cái này một lát không?” Công chúa nghiêng đầu cười với dũng sĩ.

Dũng sĩ cảm thấy hình như mình bị mù rồi, mơ mơ màng màng cởi ra một thứ gì đó trên thắt lưng, đưa cho công chúa.

“Cảm ơn nhiều nhen. Có thanh kiếm này, ta có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo rồi!” Công chúa tiếp tục lên tiếng với giọng nói ngọt ngào xinh đẹp đầy tính nghi ngờ của mình.

“Nhiệm vụ……?” Dũng sĩ và Alpacas cùng nhìn nàng.

Công chúa Lilith thục nữ cúi đầu, ngượng ngùng nói, “Đó, chính là cái kia…… đánh bại ác long không có mắt ~【Love】”

…… Má ơi, người đàn bà này thật đáng sợ!

“Ai……” Dũng sĩ bất đắc dĩ thở dài, “Công chúa điện hạ…… “

“Hả?” Công chúa cười xán lạn.

“Thân là dũng sĩ cuối cùng của đất nước, ta có thể xin một quyền lợi, xin ngài ban cho ta tư cách đánh bại ác long dám mạo phạm ngài, khôi phục lại vinh quang tối cao cho ngài có được không?” Dũng sĩ dịu dàng cười dò hỏi.

“Ơ……” Nhìn biểu tình nghiêm túc của thanh niên đối diện, công chúa chớp chớp mắt, cảm thấy mặt hơi nóng lên, “Chúng ta là một bộ truyện ngắn hài hước, chàng đừng có nghiêm túc như vậy.”

Chế phục soái ca gì đó, hoàn toàn là phạm quy đó…… Nghĩ như vậy, nàng vẫn là hỏi ra vấn đề của mình: “Tại sao chàng lại là dũng sĩ cuối cùng?”

“À.” Dũng sĩ mặt không đổi sắc trả lời, “Những người khác đều cảm thấy làm dũng sĩ không có tiền đồ, không làm.”

Công chúa và Alpaca còn tưởng rằng sẽ được nghe một câu chuyện xưa hùng vĩ và thê lương, thất vọng thở dài.

“Nhưng mà thể thao điện(?)……” Công chúa vẫn là còn hơi do dự.

(?) mình không hiểu chỗ này lắm 可是真正的电子竞技 mong mọi người giúp đỡ ;;-;;

“Cứ để ta.” Dũng sĩ thuyết phục, “Thể thao điện không có công chúa, nhưng ta có nha.”

Alpaca bị xem nhẹ ở một bên cảm thấy thể xác và tinh thần đều bị tra tấn, yên lặng giơ tay, “Bọn mi như vậy, đã suy xét qua ý kiến của ta chưa. Ta cút đây, ta không bao giờ muốn ở cái đất nước này nữa. Ta phải về sa mạc. Ta nhớ nhà.”

Trống rỗng ra tới biên cảnh quan: “Nè, đây là giấy phép chứng nhận xuất cảnh của ngài, ngài từ nay về sau sẽ không còn Ác long của đất nước này nữa, suy nghĩ kỹ chưa?”

Alpaca cầm chứng nhận, quang minh chính đại chạy đôi nam nữ (ngược) cẩu này.

“…… Nàng có cảm thấy tiến triển này có chút không ổn không?” Dũng sĩ nhìn bóng dáng tuyệt tình của Alpaca hỏi công chúa.

“Mặc kệ nó, chúng ta mau về quê kết hôn đi, nếu không nhanh lên tác giả lại viết thêm một chương nữa, đây là một bộ siu ngắn mà.” Công chúa xốc váy, móc ra một cây lược chải sửa tóc, khôi phục lại nét mặt toả đó giờ.

“À……” Dũng sĩ bị sắc đẹp mê hoặc chưa kịp suy nghĩ đã đồng ý rồi.

“Cái gì? Các người trở về rồi?” Kỵ sĩ giả dạng công chúa trong công diện không thể nào chấp nhận cái kết thúc hấp tấp này, “Ta đã đáp ứng công chúa nước láng giềng buổi chiều tổ chức tiệc trà rồi mà!”

Xin chúc mừng công chúa Lilith, nàng đã thành công mở ra công tắc hiệp sĩ độc quyền của mình.

Về sau kỵ sĩ chính là khuê mật của nàng.

Đây là một câu chuyện xưa không hề có đạo lý như vậy đó.

— HOÀN CHÍNH VĂN —
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.