Đêm hôm khuya khoắt, một bóng dáng nhỏ bé lặng lẽ chuồn êm khỏi phòng, tính vụng trộm rời khỏi hoàng cung. 
Tự hỏi cả một buổi chiều, Hoa Lộng Nhi rốt cục đưa ra quyết định……… 
Nàng phải rời khỏi Thương Nguyệt quốc. 
Chỉ cần rời đi Thương Nguyệt Ngạo Vân, không nhìn thấy hắn nữa, lòng của nàng có thể khôi phục bình tĩnh trở lại, cũng sẽ không lại nghĩ đến hắn. 
Đều là tại hắn, hại nàng không còn là chính mình. 
Chỉ cần cách hắn thật xa, nàng nhất định có thể khôi phục lại thành Hoa Lộng Nhi trước đây. 
Dù sao, nàng chính là sợ hãi, chính là không dám giao toàn bộ chính mình cho người kia. 
Nếu như chẳng may hắn sau này không cần nàng, nàng nhất định sẽ rất đau, rất rất đau, nhất định sẽ sống không nổi. 
Kia thà rằng ngay từ đầu bỏ lại, không cần nếm thử làm gì, như thế lòng của nàng cũng sẽ không đau đến lợi hại như vậy. 
Nói nàng nhát gan cũng tốt, trốn tránh cũng không sao, nàng chính là không đủ dũng cảm buông thả trái tim đi yêu. 
Cho nên, nàng phải rời khỏi. 
Chỉ cần rời đi, sẽ không còn muốn hắn. 
Kia nếu Thương Nguyệt Ngạo Vân trở thành tỷ phu của nàng thì sao? 
Trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng, ong ong làm cho Hoa Lộng Nhi nói không nên lời. 
Nếu Thương Nguyệt Ngạo Vân trở thành tỷ phu của nàng………. 
Tâm, bắt đầu run rẩy; đau, làm cho nàng muốn khóc. 
Khẽ cắn môi, nàng dùng sức lắc đầu thật mạnh. Không được. Không được. Không được. 
Đúng, nàng muốn lựa chọn trốn tránh, dù sao nàng cũng là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dua-gion-tam-co/180408/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.