“A….. Thương Nguyệt Ngạo Vân! Ngươi là đồ khốn khiếp hỗn trướng!”
Tiếng rống giận truyền ra từ trong phòng, vang vọng toàn bộ sân.
Hoa Lộng Nhi coi cái gối đầu trở thành Thương Nguyệt Ngạo Vân, không ngừng dùng sức đấm, dùng sức đá, khuôn mặt nhỏ nhắn vì lửa giận mà đỏ bừng lên.
Cái đồ vương bát đảm kia, thế nhưng dám ở trong đình viện, hôn nàng trước mặt mọi người!
Đầu lưỡi nóng ẩm kia tiến quân thần tốc, thừa dịp nàng không phòng bị mà dễ dàng xâm lược, làm đảo loạn hơi thở của nàng.
Mà nàng vậy nhưng lại say mê trong đó, quên mất phản kháng, tùy ý cho lưỡi của hắn dây dưa phiên giảo, yếu đuối vô lực ở trong lòng hắn, thậm chí còn phát ra thanh âm “ưm” run rẩy…………
Chờ hắn rời đi môi của nàng rồi, nàng còn ngốc nghếch xem xét hắn, hoàn toàn đã quên mặt trời lặn ở hướng nào, thẳng đến khi hắn mở miệng diễn kịch………
“Không nghĩ tới nhị công chúa lại chủ động như vậy, ở trước cái nhìn công chúng còn có thể rất nhiệt tình như thế, thật sự là làm bổn vương thụ sủng nhược kinh.”
Cái gì? Cái gì?!!
Lời nói của hắn làm cho nàng phục hồi tinh thần lại, vừa quay đầu, nàng liền thấy một đám người nhìn bọn họ mà chằm chằm xem, khiến cho nàng ngốc lăng không thốt nổi lên lời.
Những người này sao lại chọn đúng thời điểm này mà đến?
Nàng chỉ biết ngây ngốc nhìn lại, thế mới phát hiện chính mình đang kề sát Thương Nguyệt Ngạo Vân, tư thế cực kì ái muội, nàng nhanh tay đẩy hắn tách ra.
“Ngươi……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dua-gion-tam-co/180401/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.