Ánh sáng ban mai tựa như không xuyên qua nổi cành lá của khu rừng chọc trời này, chỉ có chút tia nắng yếu ớt lọt qua khe lé chiếu xuống có thể thấy rõ ràng. Ngu Hoàng từ trong cơn ác mộng tỉnh lại, từ trên cao rơi xuống khiên cho nàng đến nay còn đang run rẫy sợ hãi. Có lẽ mình đã chết rồi, nếu không, tại sao lại ở trong khu rừng rậm giống địa ngục như vậy, không ngờ tỉnh dậy lại ở trong một 'thụ động'* rộng rãi.
*: Động được hình thành trong thân cây.
"A!" Ngu Hoàng té ngã, định thần nhìn lại, nguyên lại, bắp chân nàng bị nhánh cây làm bị thương, bất quá, hình như có dấu vết được băng bó.
"Làm sao vậy?" Ngu Hoàng độc tâm.
"Ngươi đã tỉnh!" Lúc này, một bóng người ngăn lại ánh nắng ngay cửa động, xuất hiện ở trước mặt Ngu Hoàng.
"Ngươi, ngươi là ai ? !" Ngu Hoàng theo bản năng muốn lấy chủy thủ trong giày phải, nhưng ngay sau đó nàng liền nhớ lại, giày bên phải của mình sớm không thấy, chỉ còn lại bắp chân được băng bó để lộ ra bên ngoài.
"Ta là ai? Ngươi không nhớ sao! Nếu không phải tại ngươi, ta sẽ rớt xuống đây sao?" Bóng người kia than phiền.
"Ngươi. . ." Ngu Hoàng nhớ lại, lúc ấy rơi xuống vách đá, đồng thời còn đem Thần Dũng Tướng Quân của địch quân kéo xuống ngựa cùng nhau rớt xuống, "Ngươi làThần Dũng Tướng Quân kia đó sao?"
"Ta cũng không phải là cái gì Thần Dũng Tướng Quân, đó là do ngươi nghe thôi! Tên kia nếu nói đúng là ' Thận Dụng Tướng Quân' !" Bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361423/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.