Hoàng Hậu tiếp nhận hộp gõ nói: "Ta nhớ rõ vật này là do ta đích thân làm, đưa cho muội là thứ đựng bánh phù dung. Nàng nói trừ phi nàng chết, bằng không vẫn mang bên người. Bây giờ.........." 
"Nhiều lời vô ích, ái phi cứ mở ra trước đã" - nhìn cảnh tượng bi thương này Hoàng Thượng cũng đau buồn. 
Hoàng Hậu liền gật đầu, từ trên búi tóc lấy ra một trâm ngọc như ý, đặt vào hộp gỗ, vừa vặn khóa, chiếc hộp liền mở ra. Tư Vực cùng ba người còn lại nhìn đến dài cổ, trông đến mòn mắt thử xem bên trong chiếc hộp kia chứa bảo bối gì. 
Kỳ thật, trong hộp kia chỉ có một phong thư cùng một quyển trục. Hoàng Hậu trầm tĩnh mở phong thư ra, đọc đi đọc lại nội dung bên trong đó, xúc động dạt dào. 
" Ái phi? Sao lại vui mừng thế?" - Hoàng Thượng nhìn thấy Hoàng Hậu biểu tình thoải mái bèn hỏi. 
" À! Hoàng Thượng à người này cả đời viết vẽ tùy tiện, chí có trước lúc chết mới chịu viết cho chỉnh tề!" - Hoàng Hậu nói. 
" Ha ha! "- Hoàng Thượng nghe xong cười gượng. 
" Nàng ta nhất định đã tìm được phương pháp giải độc!" - Hoàng Thượng nói. 
" Hoàng Thượng sao lại khẳng định như vậy?"- Hoàng Hậu cất bức thư đi đoạn hỏi. 
" Ha ha! Người quật tình như muội muội, há lại cam tâm không giải được độc "phi tiên" này hay sao? Nàng ta nhất định là đã tìm ra phương pháp, chỉ là không thể hoàn thành thôi!" - Hoàng Thượng nói. 
" Mẫu hậu! Di nương thật sự đã đem phương pháp biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361394/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.