Nói đến việc Đản Đản bị nhóm người kia đem đến Thành Bắc - Phủ đệ Trấn Tây Hầu, Phủ đệ của ngài không rộng lắm, ngoài cửa lớn ngay cả bảng hiệu cũng không không có, rõ ràng chỉ là chổ ở lâm thời, nhưng đối với một đại nhân vật như Trấn Tây Hầu như vậy quả là quá keo kiệt rồi, bị túm đến nơi này khiến Đản Đản thật sự cảm thấy không một khả năng nào là Trấn Tây Hầu mời y đến, hơn nữa, đường đường là Trấn Tây Hầu là huynh đệ khác họ với đương kim hoàng thượng, bên người chắc chắn sẽ có cung đình nhất đại danh y, hà cớ gì lại có cơ hội đến lượt y chứ?
Lòng tràn đầy hồ nghi Đản Đản tiến vào cửa liền bị kéo thẳng đến thư phòng Trấn Tây Hầu.
" Hầu gia! Thuộc hạ đã mời Đản công tử đến!" - Huyền Chiếu nói.
Đản Đản trừng to mắt, ngoắc ngoắc nhìn vào một trung niên nam tử ngồi nghiêm chỉnh bên trong thư phòng. Nhắc tới nam tử này, dáng người khôi ngô, làn da cũng khá trắng, hơn nữa rất mịn, đôi mắt vừa sáng ngời lại đầy thần bí thâm thúy, trên mặt có một chòm râu thưa, càng thể hiện vẻ nghiêm túc, tóm lại là "không giận tự uy" [nhìn nghiêm nghị như người đang phẫn nộ]
" Nhìn thấy Hầu gia, còn không mau quỳ xuống?"- Huyền Chiếu nhìn Đản Đản nói.
" Thảo, thảo dân bái kiến Hầu gia!"- Đản Đản lập tức quỳ gập xuống.
" Ngươi chính là cái tên thần y gì gì đó?" - Trấn Tây Hầu hòa ái nói, " Đứng lên đi, thuộc hạ của ta đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361390/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.