Lưu lại Bối Thôn vài ngày, ba người trở lại Tần Xuyên, nhưng ba ngày xa dài tựa ba thu, sống nơi tách biệt vài ngày, chuyện trong nước cơ hồ đã xãy ra đại sự, dân chúng đều nghị luận xôn xao.
Đoàn người của Tư Vực sau khi vệ sinh thân thể xong xuôi liền cùng nhau xuống lầu nghe người khác "tám chuyện".
" Này! Ngươi nói xem, quốc thổ chúng ta luôn luôn là thái bình thịnh thế, cũng chưa từng có tham vọng khuyếch trương ranh giới, làm sao lại đột nhiên có loạn trong giặc ngoài chứ?" - Thực khách Giáp nói.
" Đúng vậy! Trước đó vài ngày không phải là vùng biên cương Tây Bắc đã nổi dậy sao?"- Thực khách Ất nói.
" Thật lạ kỳ! Trong nhiều năm rồi! Bây giờ mới nghe biên cương có chiến loạn! Phải nói là quốc thổ của chúng ta không thèm so đo với bọn chúng! Thật không biết xấu hổ!" - Thực khách Bính.
" Bất quá! Chúng ta không cần sợ! Nghe nói Nhị hoàng tử đã lãnh binh đến trấn áp rồi! Khẳng định sẽ đánh cho bọn chúng tơi tả thôi!" - Thực khách Đinh.
" Đúng vậy đúng vậy! Nhị hoàng tử dũng mãnh phi thường, lại là tướng soái tài, khẳng định là dành thắng lợi!" - Thức khách Bính.
" Ồ? Vậy còn nội phản là sao vậy?" - Thực khách Đinh.
" Ngươi không nghe nói gì hay sao? Phía Nam hạn hán, Đại hoàng tử đã lấy lươnh thực quốc khố cũng quân lính đến cứu trợ thiên tai rồi!" - Thực khách Giáp.
" Ồ! Cái này cũng tính là nội loạn à!" - Thực khách Ất.
" Ngươi hãy nghe ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-don-dau/1361381/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.