Chuyển ngữ: Mic
Mùa xuân, Sùng An năm thứ hai
Chiêu Ninh
Sau khi tới quân doanh Tây Nhung thăm hỏi Khánh Chi thì liền ta bất ngờ rời khỏi biên quan, không chỉ xuất phát từ cảm giác áy náy liên lụy hắn bị thương, mà cũng vì ta cảm giác được sự thay đổi trong lòng…
Ta biết rõ tính cách của mình, nhàm chán vô vị, cũng không phải là nữ tử khiến người ta cảm thấy vui vẻ, mặc dù có ăn vận trang điểm thì cũng chỉ như nhân vật được vẽ trong tranh, không chút sinh khí, nam tử tuyệt đối sẽ không thích dạng con gái như ta.
Mà Khánh Chi còn nhỏ hơn ta vài tuổi, lúc ở cùng, hắn vẫn luôn là dáng vẻ lễ độ cung kính. Nói cho cùng chẳng qua là ta đơn phương tình nguyện, lý nào còn cưỡng cầu?
Thế nhưng nhận được tin Lương quốc thắng trận, ta vẫn nhịn không được tới kinh thành..
Đã là ngày xuân, ta cùng ca ca đứng bên cửa sổ nhã gian của tửu lâu nhìn xuống, hắn cưỡi ngựa đi đầu, oai hùng rạng rỡ, vó ngựa đạp trên phố lớn bằng phẳng rộng rãi, tiếng lộc cộc tựa như truyền tới tận đáy lòng ta.
Hai bên chật ních bách tính toàn thành, ta thấy vô số nữ tử ánh mắt ái muội lưu luyến quấn quýt trên người hắn, trong đó cũng có không ít tiểu thư quý tộc kinh thành. Hắn tuổi trẻ tài giỏi, sau này đương nhiên có thể là đối tượng lôi kéo của rất nhiều vương công quý tộc.
Ta muốn dời tầm mắt, không ngờ hắn thế nhưng lại ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165700/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.