Chuyển ngữ: Mic
Trước năm mười bốn tuổi, tháng ngày của ta trải qua vô cùng thoải mái.
Mẫu thân ta là người Hán, nói một cách chính xác thì là tù binh của phụ vương ta, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến sự yêu thương của phụ vương đối với bà, cộng thêm ta khôn khéo hiểu chuyện, nên ông đối với mẫu tử chúng ta vẫn luôn một mực sủng ái có thừa.
Ta từ bé học văn luyện võ đều có thiên phú, phụ vương từng ở trước mặt mọi người thẳng thắn nói ta giống người nhất, hiển nhiên có thể thành đại tài. Nhưng người lớn lên trong lọ mật như ta không biết lòng người hiểm ác, đến nỗi sau khi phụ vương qua đời, đại ca Kim Giác đem mẫu thân đang sống sờ sờ của ta chém chết, ta mới hiểu quá khứ chẳng qua chỉ là một giấc mộng phù du.
Ta được Dư Ký, tâm phúc của phụ vương hộ tống chạy trốn tới Lương quốc, cửu tử nhất sinh.
Hôm ấy tới nơi vừa đúng dịp tiết trùng cửu, thuở bé thường nghe mẫu thân nhắc đến, hiện giờ bà đã chẳng còn bên cạnh ta nữa.
Để vứt bỏ quá khứ, ta dứt khoát bỏ tên Tây Nhung, đổi thành Song Cửu, ẩn mình chốn phố thị.
Võ công của Dư Ký hộ tống ta tới Lương quốc cực giỏi, hắn dẫn ta đến Lương đô, luôn tìm cơ hội xin sự trợ giúp của Lương thất. Hiện giờ bên trong Tây Nhung bởi vì tranh giành vương vị, mấy huynh đệ tàn sát lẫn nhau, đúng là dịp tốt.
Tiếc là hoàng cung Lương quốc xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165695/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.