Chuyển ngữ: Mic
Tần Tôn và Tiêu Thanh Dịch cùng nhau từ tửu lầu bước ra, người nào người nấy bộ dạng ngổn ngang trăm mối.
Hoàng đế sắp đại hôn, Lưu Tự thành tân lang, trong lúc Tề Tốn Chi vẫn hoàn toàn bặt vô âm tín.
Tần Tôn biết chuyện giữa Tề Tốn Chi và An Bình, cộng thêm uống khá nhiều, không khỏi oán giận với Tiêu Thanh Dịch: “Khánh Chi cái đồ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn này! Chưa từng thấy ai làm huynh đệ giống như hắn!”
“Nè, ngươi nói ít mấy câu đi, hôm đó ta thấy hắn, hắn so với trước kia không biết hốc hác hơn bao nhiêu lần đâu.”
“Hừ, ta thấy hắn muốn mau chóng thành thân đến phấn chấn lắm rồi!”
Thật sự là vì ngại đang ở trên phố, bằng không Tần Tôn nhất định đã nói càng to tiếng. Hai người lải nhải dông dài tới trước tửu lâu, dắt ngựa định đi thì chợt trông thấy một thiếu niên từ trong cửa hiệu chênh chếch phía đối diện đi ra, người mặc y phục màu xanh lam, dung nhan mỹ mạo, chỉ là có hơi khác so với tướng mạo người Trung Nguyên, cho nên đặc biệt thu hút sự chú ý của người khác.
Tần Tôn không khỏi nhìn nhiều hơn chút, càng nhìn càng thấy lạ, nhíu mày nói: “Kỳ quái, sao ta lại cảm thấy đã từng gặp thiếu niên đó ở đâu rồi?”
Tiêu Thanh Dịch trêu ghẹo: “Chu choa, thì ra ngươi có sở thích này à!”
“Đi chết đi!” Tần Tôn trừng mắt liếc hắn một cái, rồi lại nhíu mày nhìn chằm chằm bóng dáng thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165690/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.