Chuyển ngữ: Mic
Trong phòng, Lâm Dật và Tiêu Thanh Dịch đứng ở đầu giường Tề Tốn Chi, thì thào nói chuyện.
“Thục vương cũng không biết bộ hạ của mình lại tới, hơn nữa kẻ dẫn đầu không phải là người của hắn.”
“Nói như vậy, lẽ nào không phải là có người cố ý muốn hãm hại hắn?”
“Liều lĩnh ra tay với Tề đại công tử như thế, rõ ràng chính là muốn làm cho việc này ầm ĩ to lên, nếu tại hạ đoán không lầm, hẳn là muốn chia rẽ quan hệ của Thục vương và An Bình điện hạ rồi.”
“Tiên sinh có biết rốt cuộc là kẻ nào giật dây không, vì sao hắn có thể thuyết phục quân đội chính quy Ích Châu của Thục vương?”
“Nghe nói kẻ đó ở Ích Châu loan tin đồn, nói Thục Vương bị An Bình điện hạ dùng đủ mọi cách hành hạ, chẳng sống được bao lâu nữa. Thục vương vẫn luôn gần gũi với binh sĩ, nhất định có khối người bán mạng vì hắn, vừa khích lên đương nhiên sẽ xảy ra chuyện. Về phần kẻ đó là ai………Thục vương nói không biết, nhưng tại hạ nhận ra, hắn đại khái là không tiện nói rõ thôi.”
“À…………..”
Hai người im lặng, bỗng có người thấp giọng nói: “Hai người muốn bàn luận, tốt xấu gì cũng đổi chỗ khác đi………..”
Lâm Dật và Tiêu Thanh Dịch cúi mắt nhìn, Tề Tốn Chi đã mở hai mắt, nét mặt mệt mỏi, trên gương mặt tái nhợt đều là vẻ bất đắc dĩ.
“Khụ khụ, Tử Đô huynh thứ lỗi, chúng tôi nhất thời không để ý.” Tiêu Thanh Dịch vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165608/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.