Chuyển ngữ: Mic 
Bên ngoài viện tiếng pháo đùng đoàng, từng hồi rực sáng, tiếng nói tiếng cười rõ rệt bên tai, thế nhưng bên trong viện lại là bầu không khí trầm lặng lạnh lẽo. 
Tiêu Tĩnh nhấp một ngụm rượu, cười lạnh: “Vi thần mời thế tử Nhiếp chính vương vào kinh, nhưng đích thực tới bây giờ còn chưa gặp người, điện hạ hài lòng chưa?” 
Ba người bên cạnh cùng lúc kinh hãi, mới rồi liệu có phải không nên cho Thục vương uống rượu? Đợi lúc nữa sẽ không tái hiện cảnh tượng ở Tề phủ ngày hôm đó chứ? 
May mà An Bình hình như cũng không để bụng, chỉ cười nói: “Bổn cung rất hài lòng, tính tình Trữ hoàng thúc thế nào ta và hoàng thúc đều biết, nếu như bức người, người có lẽ cả đời này cũng sẽ không xuất hiện, cho nên hoàng thúc Ngài an phận một chút đi.” 
Dứt lời, nàng tự mình đứng dậy, phủi phủi y phục rồi liền định rời đi. 
“Điện hạ,” Lưu Tự lập tức đứng dậy nói: “Vi thần tiễn Ngài nhé.” 
An Bình thản nhiên quét mắt qua hắn một cái, ánh mắt rơi trên người Tề Tốn Chi đang ở bên cạnh cúi đầu uống rượu: “Không cần đâu, để Tử Đô tiễn bổn cung đi.” 
“……………………” Tề Tốn Chi liếc nhìn chân mình, điện hạ Ngài cố ý à? 
Đợi đến khi hai người đi tới ngoài viện, An Bình thế nhưng lại không để Tề Tốn Chi tiếp tục tiễn mình, trước khi lên xe, nàng xoay người hỏi hắn: “Biết bổn cung gọi ngươi tới đây làm gì không?” 
Xung quanh ánh đèn mờ ảo, khó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165599/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.