🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyển ngữ: Mic



Đã vào đầu hạ, ánh mặt trời buổi trưa từ trên đỉnh đầu rọi xuống, hơi nóng hầm hập.



An Bình đứng trước chuồng ngựa, tay trái chống nạnh, tay phải cầm roi, hai mắt khẽ híp, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm……..con ngựa trước mặt.



Tật Phong vùi đầu ăn cỏ, không chút để ý.



“Bổn cung chiều ngươi quá lâu rồi, vậy mà học được cái cách năm lần bảy lượt đùa giỡn uy phong hả! Hôm nay nhất định dứt khoát dạy dỗ ngươi không tha!”



Viên Hỉ và Song Cửu đứng sau lưng đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt cùng lùi về sau một bước, không hiểu sao nàng lại chấp nhất với một con ngựa làm gì. Càng huống chi, bên cạnh còn có Tả bộ ngự sử Tiêu đại nhân nữa nha.



Đối với uy hiếp của An Bình, Tật Phong chỉ khẽ nhúc nhích lỗ tai, sau đó tiếp tục thong dong gặm cỏ, còn không quên kiêu ngạo phì mũi một cái.



Khóe môi An Bình dữ dội co rút mấy cái.



Tiêu Nghĩa Đức đứng bên cạnh đã lâu đã có bất mãn cùng khinh thường: “Hành động này của điện hạ trái lại khiến lão thần nhớ tới Võ hậu của Đường triều, Thái Tông hỏi cách thuần ngựa, nàng ta đáp chỉ cần ba món: roi sắt, thiết chùy, chủy thủ. Nhưng thuần ngựa chỉ biết cứng rắn mà không biết mềm dẻo, sao có thể có hiệu quả?”



Nghe thế, An Bình chỉ nhếch môi, đầu cũng không thèm quay lại: “Bổn cung ngược lại cảm thấy cách làm của Võ hậu rất đúng, đã là tọa kỵ, thì phải vâng theo chủ nhân, là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165578/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.