Chuyển ngữ: Mic 
Thế tử Thục Vương Tiêu Tĩnh cùng hàng với Sùng Đức bệ hạ, chính là hoàng thúc của An Bình, nhưng tuổi tác bất quá cũng chỉ mới ba mươi lăm, đương lúc tráng niên. Lần này Tây Nhung xâm phạm, hắn cho rằng triều đình sẽ hạ lệnh xuất binh, không kịp đợi đã ra tay trước, ai ngờ sau khi vui sướng đánh tan quân địch lại nghe nói An Bình vốn không định đối đầu. 
Lúc đó hắn liền ở trước mặt đông đảo tướng sĩ đập bàn mắng một câu: “Tẫn kê ti thần, duy gia chi tác!” 
Có phó tướng học hành chẳng bao nhiêu nhỏ giọng hỏi người bên cạnh câu này ý là gì, đáp: “Nữ tử đảm quốc, nước ắt diệt vong ấy…..” 
Vì thế một đám tướng sĩ bừng tỉnh đại ngộ đồng loạt ngó trời rồi lại ngó trời, nhìn giày rồi nhìn giày, cho thấy mình cái gì cũng không nghe thấy……….Trên thực tế, không chỉ có hắn tức giận, An Bình cũng nổi giận. Nàng vốn nên trị tội đối với hành động tự ý chủ trương này, nhưng bây giờ Tiêu Tĩnh thành danh sau một trận chiến, triều thần phấn khởi, bách tách ủng hộ, toàn bộ thiên hạ đều xem hắn như anh hùng, nàng cũng chỉ đành phải đem chuyện này dằn xuống. 
Nhưng nàng rất rõ, lời Tề Tốn Chi nói sắp ứng nghiệm rồi…… 
Trong phủ Thủ phụ, chúng đại thần ngồi thành một vòng ở trong đình thưởng trà, xung quanh thế nhưng ngay cả một hạ nhân hầu hạ cũng không có, hơn nữa nội trong trăm bước bên ngoài còn có gia đinh canh giữ, rõ ràng chư vị đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-den-roi-quan-than-can-than/3165569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.