Kinh thành đến chiến trường phía Bắc có 2 đường đi.
Một đường qua Trung Sơn, đây là đường lớn, bên đườngcó dịch quán cùng đốn quán.
Dịch quán được bố trí theo quy cách: hai dịch quán cókhoảng cách vừa vặn một ngày hành trình, có thể cung cấp chỗ ăn chổ nghỉ tươmtất.
Đốn quán thì chỉ giản dị tiếp đãi, là chỗ nghỉ tạm.
Một đường là từ cửa Đông kinh thành xuất phát, nhưngnửa đường đầu đi bằng đường thủy, không tiện cho kỵ binh và bộ binh.
Cho nên Cảnh Vĩnh Phúc đi đường thứ nhất.
Sau hai ngày, nàng không đồng ý đề nghị vào dịch quáncủa tùy quân phó sứ Tống Sở, bởi như vậy không đủ an toàn.
Sau khi hạ trại nghỉ ngơi dọc đường, Tống Sở mới biếtđược tam phẩm võ tướng của đại quân lần này là nữ nhân, không chỉ vậy, trênngười còn đang có vết thương.
Còn người mà hắn tưởng là "Lưu tướng quân"vừa hạ trại nghỉ ngơi liền trọng thao nghiệp cũ, ở trước doanh trướng nấu cơm,nấu đồ ăn và chế thuốc.
Thấy bộ dáng trân trối của Tống Sở, Cảnh Vĩnh Phúccười gọi hắn vào.
Sau khi hành lễ hắn liền đưa ra nghi ngờ: "Bệ hạvì sao sai nữ tướng hộ tống công chúa? Chẳng lẽ nước Cảnh ta không còn ngườisao?"
Cảnh Vĩnh Phúc hỏi lại: "Tống đại nhân sao câu nệnhư thế?"
"Tại hạ chính là lo lắng an nguy của công chúađiện hạ."
Cảnh Vĩnh Phúc đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Thúy, nàng hơihơi khấu đầu, ra trước doanh trướng canh chừng.
"Đa tạ Tống đại nhân có tâm, có một số việc muốnthỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-phuc/3187482/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.