Đầu tháng mười một, Linh An có hai trận tuyết rơi dày, thời tiết đột nhiên rét lạnh.
Gia Luật Hoàn Cai không giữ Tiêu Thiệu Củ cả ngày, đã nhốt chàng một tháng, nên để chàng đi ra ngoài đi.
Gia Luật Hoàn Cai cùng Tiêu Thiệu Củ ngồi ở hành lang, mỗi người một bên.
“Ai, chàng nói hai chúng ta bây giờ giống lão phu lão thê à?” Gia Luật Hoàn Cai nhìn mình và Tiêu Thiệu Củ tay trong tay cùng lúc, rụt cổ lại, đột nhiên nghĩ đến một bản phác thảo hiện đại “Hôm qua, hôm nay và ngày mai”, rồi không nhịn được cười.
Tiêu Thiệu Củ cười theo nàng, cười cười, đột nhiên thấy nàng có chút đau khổ.
“Chàng chưa từng cãi nhau với ta.” Gia Luật Hoàn Cai dùng giọng điệu tố cáo nói.
“Sống tốt vậy tại sao phải cãi nhau?” Tiêu Thiệu Củ khó hiểu.
“Có ngọt có cay, như vậy mới gọi là sinh hoạt mà.” Gia Luật Hoàn Cai nói, “Sỡ dĩ trước đây hai chúng ta đều có thể rất nhiều lần trận cãi nhau, lúc ta không đồng ý ở cùng chàng, lúc ta nói không cần con, ta đổ oan chàng thay lòng đổi dạ…”
Gia Luật Hoàn Cai nói một cách dứt khoát và lưu loát, khiến Tiêu Thiệu Củ có chút hoài nghi, có phải nàng chỉ nhớ rõ những chuyện không tốt với mình không?
“Được, cãi nhau thì cãi nhau.” Tiêu Thiệu Củ cố tình ra vẻ tức giận, “Bồ Đề Nô, đừng lộn xộn nữa.”
Gia Luật Hoàn Cai vẫn còn dùng ánh mắt chờ mong nhìn chàng.
“Không còn?” Qua nửa ngày còn không nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-lieu/3592925/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.