Tiêu Thiệu Củ bình tĩnh nhìn bức tượng Phật to lớn trang nghiêm trước mắt, rồi cùng Gia Luật Hoàn Cai từ từ quỳ xuống trên tấm đệm. bồ đoàn.
Chàng nhắm mắt lại, chắp tay lại, lặng lẽ thực hiện một điều ước chân thành nhất trong cuộc đời chàng, hoặc nói là một lời thề.
“Đệ tử Tiêu Thiệu Củ nửa đời tầm thường, nhưng may mắn gặp được tình yêu chân thành ở kiếp này, ngoài ra không còn gì khác, chỉ nguyện lấy mạng mình bảo vệ thê tử Gia Luật Hoàn Cai đời đời kiếp kiếp chu toàn.”
Chàng dừng một lát, vừa định mở mắt, nhưng lại nghĩ đến chuyện gì đó, vì thế có chút tham lam nói ra thỉnh cầu thứ hai của mình ——
“Ái thê lòng có bận tâm, kiếp này không muốn có con, mong Phật tổ……Mong Phật Tổ phù hộ…”
Tiêu Thiệu Củ nghĩ trong lòng, trên mặt có chút đỏ lên.
Gia Luật Hoàn Cai cầu nguyện xong, mở mắt nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Thiệu Củ nhắm chặt mắt lại, trên mặt hơi đỏ lên.
Thắp hương bái Phật mà cũng sẽ đỏ mặt à? Nàng có chút nghẹn họng nhìn trân trối, nếu như không phải sợ mạo phạm Phật thánh địa, phản ứng đầu tiên của nàng kỳ thật chính là nơi này hương liệu có phải có vấn đề không.
Đợi đến khi đi ra ngoài, nàng mới không nghĩ nhiều về nó nữa. Nhất định là đọc tiểu thuyết nhiều, Gia Luật Hoàn Cai vỗ vỗ đầu mình, kéo ra một chủ đề “Cầu nguyện gì vậy?”
“Không nói cho nàng biết, nói ra thì không linh.” Tiêu Thiệu Củ lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-lieu/3592912/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.