Lộ trình đến Thượng Kinh cũng không tính là gần, hơn nữa với lượng người đi cùng khá đông, Gia Luật Hoàn Cai đi trên đường suốt một ngày mới nhìn thấy bóng dáng của cổng thành.
Gia Luật Hoàn Cai đang cầm một nửa chiếc bánh ngọt mà Mãn Ca nhét cho nàng, vừa nhét vào miệng một ngụm còn chưa kịp nuốt thì đã thấy rèm xe ngựa được vén lên.
Gia Luật Hoàn Cai cùng Tiêu Thiệu Củ nhìn nhau ước chừng năm giây, mặt lập tức đỏ bừng.
Có ai trên thế giới tệ hơn nàng không? Còn chưa chính thức gả vào cửa mà đã bị Tiêu Thiệu Củ nhìn thấy bộ dạng mình ăn như hổ đói, Gia Luật Hoàn Cai khóc không ra nước mắt, nếu xe ngựa có khe hở, giờ nàng nhất định đã chui vào rồi.
Tiêu Thiệu Củ nhìn bộ dạng của Gia Luật Hoàn Cai chỉ cảm thấy có chút đáng yêu, thấy sắc mặt nàng đột nhiên không đúng lắm, Tiêu Thiệu Củ cho rằng nàng bị nghẹn, vội vàng đưa nước vào, rồi vỗ vỗ lưng cho nàng.
“Là do ta suy nghĩ không chu toàn.” Tiêu Thiệu Củ hạ mắt xuống, màn đêm mờ mịt bao phủ hắn, càng làm tăng thêm khí chất u sầu của chàng, “Hôn sự quá vội, không thể để nàng xuất giá ở Nam Kinh.”
Gia Luật Hoàn Cai không thèm để ý những thứ này, theo nàng thấy, nếu không trải qua đủ loại kinh nghiệm trong khoảng thời gian này, mình và Tiêu Thiệu Củ chỉ sợ bát tự còn chưa gạt qua.
“Chàng không cần mất hứng vì những chuyện này đâu.” Gia Luật Hoàn Cai thò nửa đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-dai-lieu/3592910/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.